Đem Tiểu Bảo ôm lên xe ngựa lúc trước chuẩn bị tốt, Liễu Phong Liễm không nói một tiếng nhảy lên xe ngựa, điều khiển xe nghênh ngang đi.
Dọc theo đường đi, Liễu Phong Liễm đều là bộ mặt dài ra, nói một tiếng. Tiểu Bảo vén lên màn xe, len lén xem xét sắc mặt âm trầm của Liễu Phong Liễm rồi hơi sợ mà rụt trở lại.
Cân nhắc nửa ngày, Tiểu Bảo cứng rắn cẩn cẩn dực dực (cẩn thận hết mức) lộ ra thân thể, len lén liếc mắt nhìn Liễu Phong Liễm, nghẹn nửa ngày cuối cùng mở miệng nói: “Liễm, ngươi tức giận đúng hay không?”
Liễu Phong Liễm làm như không có nghe thấy, vẫn như cũ vô thanh vô tức (không nói lời nào) điều khiển xe ngựa.
“Thật xin lỗi, ta cũng không biết sao lại như vậy.” Tiểu Bảo thấy Phong Liễm sắc mặt vẫn khó coi, thanh âm nho nhỏ rụt rè.
“Hừ!”
“Ta sau này sẽ cẩn thận, ngươi tha thứ ta đi.” Mắt thấy Liễu Phong Liễm biểu tình có điểm buông xuôi, Tiểu Bảo nỗ lực làm nũng.
“Tại sao không phản kháng?” Liễu Phong Liễm ghìm lại dây cương, dừng lại xe ngựa, sắc mặt trầm xuống hỏi Tiểu Bảo.
“Ta không muốn gây rắc rối cho ngươi…” Tiểu Bảo cúi đầu thấp hơn, ủy khuất khóc.
Kỳ thực hắn là muốn Liễm có thể làm anh dũng xuất hiện cứu hắn, giống như phụ thân bảo hộ sư phụ, trước đây hắn đều thật hâm mộ.
“Đứa ngốc này.” Liễu Phong Liễm yêu thương thở dài, ôm lấy Tiểu Bảo, “Sau này không thể như vậy nữa, có người khi dễ ngươi lúc không có ta bên cạnh, nhất định phải phản kích, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-manh-me-nhat-trong-lich-su-su-thuong-toi-cuong-tieu-tieu-thu/1284573/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.