Giữa lúc Tiểu Bảo còn đang trong mộng đẹp, hắn cảm giác được có người đang lay hắn, hắn lầm bầm xoay người muốn tiếp tục ngủ, thế nhưng kẻ đó cũng không cho phép.
“Tỉnh tỉnh, Tiểu Bảo, ăn vài thứ rồi ngủ tiếp.” Liễu Phong Liễm vỗ nhẹ Tiểu Bảo, muốn lay hắn tỉnh, nhưng Tiểu Bảo vẫn cứ nằm ỳ ra trên giường, không chịu đi vào khuôn khổ.
Không có biện pháp, Liễu Phong Liễm liền ôm lấy người hắn rời khỏi giường, dời bước tới bàn ăn liền ngồi xuống, đem Tiểu Bảo an trí chính ngồi trên đùi mình, kéo chăn trên người hắn thật kín thật chặt không để lại chút nào khe hở tránh gió lạnh thổi vào.
Tiểu Bảo bị đột nhiên ôm lấy hoảng sợ, mở hai tròng mắt đóng chặt ra, hơi mê man nhìn Liễu Phong Liễm.
“Tỉnh, uống cháo đi, đã trưa rồi.” Liễu Phong Liễm dịu dàng cười đem Tiểu Bảo dựa vào cánh tay mình, cầm lấy một chén cháo tổ yến nóng hôi hổi, múc một thìa thổi cho nguội bớt mới đem đút cho Tiểu Bảo.
“A…” Tiểu Bảo ngoan ngoãn uống, uống xong nói: “Còn muốn.” Tiểu Bảo trưng ra khuôn mặt tươi cười, trong lòng ngọt ngào.
“Được, nào.” Liễu Phong Liễm cấp tốc múc thìa thứ hai.
Tiểu Bảo vừa uống vừa nói: “Ngươi cũng uống.” Tiểu Bảo đoạt lấy cái thìa, múc một thìa đưa tới trước mặt y.
Liễu Phong Liễm mỉm cười không nói gì há mồm nuốt cháo, một chén cháo tổ yến được bọn họ ngươi một ngụm ta một ngụm tương hỗ cùng nhau bón rất nhanh được xử lý xong.
“Tiểu Bảo, nếm thử canh cá này xem, có vẻ không tệ. Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-manh-me-nhat-trong-lich-su-su-thuong-toi-cuong-tieu-tieu-thu/1284569/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.