Chương trước
Chương sau
Đọc xong thăm, Đại Thành đứng im suy nghĩ. Nó nhìn sang Hà Oanh…”Hà Oanh của nó dễ thương như mấy pe” kia sao lại tự tin thế nhỉ??? Chỉ thua Thiên Thanh có chút xíu chứ mấy!??? “….
Đại Thành bảo :
_Hà Oanh!!! Lại đây nói nè…..
Nghe gọi tên mình, cô bé đứng dậy đi lại chỗ hắn :
_Đọc xong chưa? Ông trả lời đi…..
_Từ từ…. Uhm! Tui mún nói là ấy rất………
_Rất sao….. – Hà Oanh hỏi dồn.
Đại Thành hít mạnh :
_Ấy ko đẹp…. Điều đó là tất nhiên đúng hok? Ấy cũng ko bằng diễn viên , ngôi sao, hoa hậu , hay chí ít cũng ko đẹp bằng Thiên Thanh cuả thằng kia ( Chỉ Thành Vũ). Ấy theo mọi người ko hiền , hậu đậu, ngốc, vụng về…. v.v.v… Nhưng theo tớ ấy như 1 ngôi sao tỏa sáng giữa sáng giữa bầu trời đêm, 1 đóa hồng quyến rũ nhất trong bó hoa của Vũ Doanh tặng Yến Nhi đêm nay (Sr Vũ Doanh ^^) , đẹp hất trong mắt tớ. Dù mọi người hay bảo tớ ngu về thẩm mỹ…. TT____TT. Theo tớ, dù mọi người có chê ấy đến thế nào đi chăng nữa thì ấy vẫn là ấy, là con người ấy hiện thực. Và tớ thíck cách ấy sống với mọi người như thế. Tớ mến ấy nhìu lắm…. ^^
Hà OAnh như đứng tim về những điều Đại Thành nói với bé nãy giờ…. Bé bật khóc nức…. và ôm chầm lấy Đại Thành :
_Cảm ơn ông về những điều này nhé!! Dù hơi tưng tưng nhưng nó làm tui vui lắm.
_Hừ! Nói thật lòng mà dám nói tui tưng tưng hả???
Nhưng hắn vẫn mừng rơn vì bé đang ôm chặt hắn , khóc…..
Cả bọn hú ầm lên :
_Nice Đại Thành!!! Hay đó! ^^
Đợi đến khi cả bọn giữ trật tự thì Nhật Tuấn nhảy lên chụp thăm…. Nó cười lớn :
_Ước mơ của bà cứ như phim ấy nhỉ??? Chờ tui 1 xíu nghen
Và cũng như Vũ Doanh , hắn chạy mất xác sau câu nói ko đầu ko đuôi ấy…….
Yến Nhi vuốt ve mấy cách hồng, mỉm cười :
_Lại có người chạy đi mua hoa nữa wa”??? ^^
_LÀm sao mà tớ bít được – Nguyệt Trân ngúng nguẩy nói.
_Nhưng ông đó là của bà mà…. – Vũ Doanh chọc
Biết bạn gán ghép mình nhưng Nguyệt Trân chỉ cười :
_Uhm thì từ từ roài bít…….
Được 15″ sau (Chuẩn bị hơi lâu) thì :
Chuông của Thành Vũ reo lên :
_Alo! Tuấn Nhật mày ở đâu mà gọi điện cho tao vậy? Mọi người đang chờ nè!
_…………
_Hỉu roài!
Hắn cúp máy , ngoắc mọi người :
_Nó bảo tất cả ra ngoài, nó có cái hay cho cả bọn coi.
Cả bọn lũ lượt kéo ra ngoài……
_Ra đây chi vậy?? Mà Nhật Tuấn đâu rồi!? Đâu thấy ổng đâu……..
Mới nói hết câu thì từng cánh hồng trắng bay phấp phới trong không trung rơi nhẹ nhàng xuống nền tuyết trắng xóa……… Đẹp hái hoà trong ko gian toàn màu trắng..
Cả bọn ngạc nhiên… Nguyệt Trân cũng kinh ngạc ko kém.
Tuấn Nhật đứng trên sân thượng nói lớn :
_Đầu tiên tớ tặng ấy hoa hồng trắng : Tình yêu trong sáng đầu tiên của tớ…….
Tuấn Nhật tiếp tục thả 1 rừng hoa toàn màu vàng….. nhẹ nhàng và ấm áp……
_Đây là lơì tớ mún nói cho ấy biết rằng ấy giống như Hoa cúc vàng : luôn mỉm cười, vui vẻ, chân thực , trong trắng và Hoa cúc trắng : ấy luôn ngây thơ và duyên dáng tỏng mắt tớ.
_Hoa tường vi : sự yêu thương……
_Hoa tulíp xanh : tỏ lòng chân thành.
_Hoa trà trắng : tỏ sự thanh khiết.
_Hoa lan : tượng trưng cho tình cảm thanh cao, tỏ sự nhiệt tình..
v…v.v……….
Cả bọn chìm ngập trong sắc hoa….. Đẹp 1 cách rạng rỡ và ấm áp…….
Nguyệt Trân đón từng cánh hoa mà Nhật Tuấn thả xuống…… bé xúc động vô cùng…..
Một cảm giác ấm áp lan toả khắp ko gian , cả bọn nhìn nhau như mún khóc , chìm ngập trong tình cảm bạn bè và sự iu thương lẫn nhau…..
Nhật Tuấn thả hoa xong, chạy xuống trên tay cầm 1 bó Hoa tường vi phấn hồng tặng riêng cho Nguyệt Trân :
_Tặng ấy thay cho lơì hưá hẹn của tất cả chúng mình đối vơí nhau…. Tớ mến ấy nhìu lắm…
Nguyệt Trân nhận hoa, cươì tươi…… nhưng mặt thì đỏ ửng lên vì bé đang khóc….
Nhật Tuấn phì cươì, kéo đầu bé vào ngươì… mỉm cươì :
_Nín đi , đừng khóc nưã đang vui mà!!!……
Cả bọn nhìn nhau….. ko nói nên lơì…..
Những cánh hoa vẫn bay phấp phơí trong không ********* màu trắng hoà quyện……. Cảm giác cho 1 giáng sinh an lành và ấm áp…..
_Ủa??? Còn Thành Vũ thì sao?? Ko bốc thăm àh!
Hắn và bé nhìn nhau cươì :
_Bốc thăm chỉ là để các bạn hỉu nhau hơn thui , còn bọn mình hỉu nhau quá roài thì bốc thăm chi nưã. ^^
_Hừ! Nhưng bọn tớ cũng có gì đâu, thế thăm của Thiên Thanh ghi gì vậy? – Ngọc Anh cươì.
Bé gãi đầu :
_Ơ! Cũng ko có gì to tát… chỉ là……
_Là mong sao có 1 giáng sinh an lành và ý nghĩa bên bạn bè và ….. tui – boy friend của pe”.
Cả bọn nhào lại bé và hắn, ôm chặt cứng :
_Ôi! Bà và hắn sao…. mà tuyệt vơì thế hả???
Bé mỉm cươì hạnh phúc nhìn hắn :”Đâu phải chỉ năm nay thôi đâu, đơì còn dài để bọn mình bên nhau mà!!! ^^ ”
Sau màn ôm nhau mún ngộp thở đó là màn chọi tuyết………
Chia ra 2 phe, bên nam bên nữ…. chọi lia lịa như ông địa. ^^ (Hình như ví dụ sai hay sao í , ông địa làm gì có chơi chọi tuýêt ta…. >___
Vưà lia vưà cãi nhau chí choé :
_Á Á… Sao ông dám lia trúng mặt tui hả???
_Ớ! Nhầm…. Sr… Mà lia thì lia đại, ai có thấy gì đâu mà bít trúng chỗ nào…..
_Cái mặt tui vầy mà ko thấy hả???
_Nhưng chơi ai coi mặt chi!!……
_Úi! Trúng nưã ,…….
_HAHAHHAHAAAAAAAAAAA………..HAHAHHA……. Trúng roài….. Á “”"…….
_Trúng nè!!
_Đau wa”……. Lia đau chít được…….
Nói chung là loạn tùng phèo….. nhưng vui cực kỳ….
Chơi đã đơì và la hét khản cổ xong, cả bọn kéo vào nhà hắn , cươì tươi hết cỡ , thở ra hơi :
_Giáng sinh năm nay dzui ghê!! Tuyệt vơì!
_Uhm! Năm nay đối vơí mình là hay nhất.
_Mấy cô lại đây sươỉ ấm đi , coi chừng cảm đó!!! – Thành Vũ kêu.
Bọn con gái nhìn nhau cươì :
_Thành Vũ wan tâm bé gớm chưa??
_Hì! Gọi mấy ng’ lại nưã mà.
Cả bọn líu ríu lại sươỉ tay , ánh lưả hồng làm gương mặt mấy pe” cứ ửng lên nhìn xinh kinh….. Đôi má hồng hồng , cái miệng cươì tươi của mấy bé làm bọn hắn đứng sau…. chết ngất.
Tranh thủ mấy pe” ko chú ý, cả bọn vào phòng hắn lấy 1 đống nệm ra trải giưã nhà….
_Khuya roài, sươỉ xong chưa đi ngủ nè mấy pé cưng !!!
Mấy pé quay lại, nhìn đồng hồ : Trơì!!! 2h sáng…. Trễ wa” vậy sao???
_Trơì!! Giờ này mà tui về có mà ba mẹ chẻ cổ?? Hix!
_Thui! Bọn tui wa nhà Thiên Thanh ngủ. Ko ngủ ở đây đâu!!!
Vũ Doanh ko cản , cươì hiểm :
_Cứ đi đi, mấy bà sẽ sớm thay đổi ý kiến thui.
Yến Nhi nhăn mặt :
_Ông nói vậy là sao hả??? Tui tự…….
Chưa nói hết câu, bé mở ngay cưả :
_VÙ……. VVVUU’Ư’ƯU’ƯUUUUUUUUUU……. VÙ……
Mấy bé đứng chết trân……. Bão……. Giỡn thiệt trơì…….
Hà Oanh xỉu ngang may nhờ Đại Thành đỡ kịp, nhìn bé bằng ánh mắt thông cảm :
_Đừng lo pe” cưng! Bọn “anh” ko làm jì mấy “cưng” đâu!
Cả bọn nở nụ cươì gian xảo…….
Làm mấy bé nổi da gà…. Trơì!!! Giao trứng cho ác….
_Mấy ông này nhìn hiền mà hiểm….. Nhìn mấy ổng cươì lúc này ai nói đẹp tui chết ngay… – Nguyệt Trân nói nhỏ.
_Hix!!! Bão dzìa cho ba mẹ chưỉ chết àh…
_Gọi điện cho ba mẹ trước đi….
Cả bọn nháy điện thoại cho ba mẹ bảo :”Tối nay ở nhà Thiên Thanh ngủ, trơì bão ba mẹ đừng lo”
—————–
Thành Vũ nói :
_Gọi xong chưa? Các bạn vào rửa mặt rồi ra đây ngủ nghen!
Cả bọn gật đầu :”Đành vậy chứ bít sao giờ……..”
Sửa soạn trong vòng 15″, mấy bé đi ra :
_Hì! Lạnh ghê ha…..
Tiếng bé suýt xoa cười hì hì , lấy 2 tay chà chà vào nhau rồi nựng lên má Yến Nhi. Mấy pe” khác cười ôm chặt lấy nhau, cho ấm…….
Mấy pe” làm bọn con trai ngước lên nhìn, chợt chăm chú… Vũ Doanh buột miệng :
_Mấy pe” iu xõa tóc nhìn dễ thương ghê!!!
Mấy bé sựng lại, ngớ ra nhìn nhau……
_Uhm! Đúng đó, nhìn nữ tính ra và xinh hơn…….. ^^
~Tóc Thiên Thanh màu đen nhánh , suôn mượt và dài đến eo…. Để xõa tự nhiên nhìn cực xinh. Đúng kiểu con gái Á Đông.
~Còn Nguyệt Trân sở hữu kiểu tóc theo phong cách Nhật Bản : 2 bên cắt ngắn lên tỉa đều, còn đuôi tóc để dài thẳng ở phía sau.
~Hà Oanh tóc đuôi sam, duỗi nhuộm chút màu nâu dẻ.
~Ngọc Anh cắt tóc sư tử dài hơn cổ màu nâu đỏ, bồng bồng y như búp bê!!!
~Yến Nhi để tóc quăn dài , mượt như cước, màu vàng trắng… (Yến Nhi có mẹ là người VN, ba là người USA).
Mấy pe” phì cười , trêu :
_Giờ mới bít hả??? Mấy ông đúng là…… Bộ tưởng bọn tôi chỉ bít học chứ ko bít ăn diện như mấy con bồ trước của mấy ng’ àh!!!
Đại Thành nhăn mặt, lắc đầu q
uầy quậy :
_Làm ji’ tụi tui có bồ nào?? Mấy bà lúc nào cũng cột tóc, ai đâu để ý chứ !!
_Mệt roài, thui ngủ đây! Mai dậy sớm còn về nhà chứ.
Mấy pe” lăn ra nằm đối đầu lại với bọn con trai, đắp chăn ngủ …..
_Ủa? Khuya rồi còn coi đá banh sao? – Bé hỏi
Mấy tên này chưa ngủ , đang ngồi 1 đống trên ghế salông, miệng nhai nhoàm nhoàm coi TV. Hắn trả lời :
_Mấy pe” ngủ đi. Bọn tôi coi xong sẽ ngủ sau. Đang hay mà!
_Để mở nhỏ lại cho dễ ngủ hử? – Nhật Tuấn mỉm cười vặn nhỏ TV.
_Uhm! Nhớ ngủ sớm nhé! – Mấy pe” dặn dò.
Bọn con trai cười gật đầu…. xem típ.
Đến khoảng gần 4h, hết đá banh, cả bọn lũ lượt dọn dẹp đồ đạc và nhẹ nhàng lại chỗ ngủ của mình.
_Suỵt! Đi nhỏ thui mày…. Mấy pé tỉnh dậy bây giờ.
_Có ai mún đâu! Tối thui có thấy đường gì đâu hé ////
_Sao ko bật đèn ngủ lên… Ngủ vầy mún chết àh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.