Bé ngồi dậy, xoa xoa cổ tay đang đỏ rần, te buốt :
_Kiệt làm cái quái ji’ vậy!? Đau wa”…
Im lặng…
Bé ngước mặt lên nhìn hắn… Mặt hắn đỏ rần , tím tái, thở dốc và tỏ vẻ mệt mỏi. Bé định đưa tay lên má hắn thì bị hắn gạt phăng đi :
_Kim hôm nay sao vậy!?
_Chả sao cả !! – Giọng bé lạnh băng và quay mặt đi, tránh ánh mắt đau đớn của hắn.
Hắn ôm nhẹ phía sau bé, ghì chặt vào lòng , hôn lên cổ bé và nói như thở wa cổ :
_Kim cứ bướng bỉnh như thế cũng ko sao, có độc miệng như thế cũng ko sao nhưng đừng lạnh lùng vô cảm với Kiệt có đc ko!? Kim ko biết Kiệt iu Kim như thế nào cả , mà cứ hành hạ con tim Kiệt phải đau đớn. Xa Kiệt chắc Kim vui lắm phải ko !? Kim muốn thấy Kiệt mệt mỏi và đau khổ lắm sao???
Hắn hôn lên đôi má đang ửng hồng của bé, dịu dàng và nhẹ nhàng :
_Ko có.. – Bé chợt chùn lòng, sự giận dỗi ko còn thay vào đó là nỗi đau xé tim – Kim cũng thíck Kiệt lắm chứ, xa Kiệt Kim cũng đau lòng đâu kém đâu. Nhìu lắm nhớ Kiệt vô cùng nhưng đâu thể nói ra, ng’ ta là con gái mà biểu lộ rõ wa” sao đc… (ngượng _ _”)
_Vậy sao hùi nãy Kim có vẻ bực bội vậy!? Lúc đang ăn tiệc chia tay đó….
Hắn xoay ng’ bé lại, đặt bé ngồi lên đùi mình.
_Đó là vì… hôm nay là đêm cuối ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-lanh-lung-va-hoang-tu-nu-cuoi/3276609/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.