Chương trước
Chương sau
Nước mắt bé bỗng chảy ra, nói nhẹ :

_Uhm…Hỉu lầm… thì sao nào??? Sự thật nó đã là vậy rồi, you giải thích thì đc gì??

_Nhưng you hãy nói cho tui biết đi… Tui xin you đấy….

Bé ngước lên nhìn hắn :

_Tui yêu you!!

Vừa nghe xong câu đó của bé, tim hắn mất vài giây để đập típ :” Mình cũng nghĩ là bé sẽ nói vậy và đã chuẩn bị tâm lý sẵn roài nhưng sao vẫn bị khớp và run dữ vầy nè……. TT____TT “.

Bé nhìn thẳng về phía trước, nói rõ ràng :

_Xin lỗi vì tui đã ko nói rõ cho you bít sớm hơn , tui chưa chắc chắn tình cảm của mình với you nên…. Bây giờ tui muốn nói là tui rất vui khi ở bên cạnh you, đc thay đổi chính mình nhưng cũng bây giờ đây tui cảm thấy hận và ghét you vô cùng…… Tại sao you lại lừa dối tui hả??? You nói đi… nói rõ xem nào……. Tui ghét you, tui hận you…….. Đáng ghét…

Bé bị kích động…. Bé khóc nấc lên , đau đớn… Đánh hắn liên hồi như trút cơn đau….. Vừa đánh vừa mắng….. Buồn!!!!!

Hắn cứ mặc bé đánh, cam chịu sự trừng phạt…. Hắn chỉ đứng im nhìn bé và ôm chặt bé ko nói gì……

Sau 1 lúc ko thấy hắn tỏ thái độ gì, bé ngừng đánh , ngước lên nhìn hắn : ánh mắt buồn đến lạ , đẹp long lanh , đầy cam chịu , tóc nhẹ bay , đôi môi hơi mím lại , chắc bé đánh đau lắm….

Hắn cũng nhìn bé , bé lúc này đẹp 1 vẻ đẹp u uất (Ặc!!!) : đôi mắt sưng lên vì khóc (tên này làm chứ ai ) ko còn tinh nghịch như mọi ngày nữa, đầy nước…. đôi môi khô nẻ nhưng vẫn mềm và ngọt, mái tóc dài tỏa hương thơm nhè nhẹ….

Bé đặt tay lên ngực hắn :

_Tui đánh…. Hức….you…….đau lắm…. hả??? Ức…. Hức… Sao… ko đánh trả… lại… Hức..

Hắn mỉm cười :

_You đánh tui ko đau đâu!! Đánh tui you hết bùn là tui vui rồi… sao tui lại đánh trả you cho đc chứ??? You vì tui mà khóc mà…. Tui đau là đau ở đây nè… – Ánh mắt hắn buồn nhìn bé, tay chỉ vào ngực – You đừng khóc vì tui nữa có đc ko….

Bé mím chặt môi ngăn tiếng nấc, nước mắt chảy nhìu hơn. Đưa tay lên ôm lấy cổ hắn cụng nhẹ vào đầu mình, thì thầm :

_You đừng… nói… Hức… như thế!!! Tại sao…. tui cứ…phải khổ tâm… Hức…vì you chứ nhỉ??? Hức…. Tui hận you, ghét you lắm…… nhưng…. tui iu you nhìu hơn…là hận và ghét…

Bé nhướn chân hôn nhẹ lên môi hắn….. ôm chặt cổ hắn lại…

Hắn mở tròn mắt ngạc nhiên nhưng rồi cũng xiết chặt vòng tay ôm gọn lấy bé đang run lên, mắt nhắm khẽ….

Nụ hôn có vị ngọt của đôi môi và vị mặn của nước mắt…… trong khung cảnh buồn của buổi trưa…… Nắng nhạt…..

Vẫn cứ hôn hắn, bé từ từ khuỵu chân xuống….. (sắp xỉu!!!) ^^!

Hắn mỉm cười, véo iu má bé nựng :

_Sao thế??? You tự nhiên lại khuỵu xuống vậy???

Bé dựa ng’ vào hắn, thở lấy hơi (Vừa khóc vừa kiss biểu!!! Ngột thở lém…. ) :

_Hức…. Hơi mệt! Hồi tối… Hức… ngủ ko đc… Bực you và nhớ you nên mất ngủ… Hix! Đứng nhướn ng’ lên, mỏi chân!!! ^^

Hắn cười to :

_Hehehhe…… You mà cũng mất ngủ na?? Tui tưởng chỉ mình tui mất ngủ vì you thui chứ? Khó tin thật!

Bé dỗi :

_Ko tin thì thui! Ai thèm you tin… Hứ…

_Ui nào… Tin mờ , đừng dỗi, tui bùn đó.

_Ai thèm wan tâm đến you. Buồn càng tốt!!! – Bé dụi vào ngực hắn , cười khì.

_Tui cũng nhớ you lắm….

_Ờ…. nhớ tui chứ nhớ con nào là chít đó nghe chưa…

_Có con nào đâu mà nhớ, you này thiệt tình….

Cả 2 cười khì…. Uhm!!! Thì hòa rồi nhưng…

Bé bỗng xịu xuống :

_Giờ tui sẵn sàng nghe you kể mọi chuyện đây!

Hắn cũng gật đầu :

_You hỏi đi, tui sẽ trả lời thành thật!

Bé gật đầu , ngồi đối diện với hắn , nghiêm túc :

_Câu thứ 1 : Lời bọn you nói là giả vờ wen tui đúng hay ko??

Hắn khó khăn gật đầu thú nhận :

_Chính xác!!! Tui wen you chỉ là…. giả vờ theo lời bọn nó thui!!

Bé cố gắng ko bị lạc giọng :

_Câu thứ 2 : Vậy thời gian vừa wa thì you chỉ là…….giả vờ thui sao???

_Ko! Hoàn toàn ko!! Mới đầu gặp you, tui chỉ mún wen thử xem sao nhưng sau đó tui thấy you hay hay , thật thà (>___

Bé lườm hắn :

_Khỏi nịnh, nói thật đi!!!

Hắn khóc thét :

_Trời ơi! Đã bảo là thật mà… Ko tin tui hả??

_Uhm! Thì tin… E hèm… Câu 3 : Ờ…. Tui mún hỏi sao you ko nói thật với tui từ đầu mà để mọi chuyện lại xảy ra như thế này….

_Tui cũng định như vậy nhưng sợ you bị tổ thương và rời xa tui… (Xém thui!!) Tui sẽ ko thể làm bạn với you nữa, chia tay là nỗi ám ảnh của tui…. Tui ghét nghĩ đến điều đó…. – Hắn cười nhẹ.

Bé nhìn hắn…. Mình cũng sợ chia tya với hắn, đó là nỗi đau của mình…. Hắn cũng nghĩ vậy sao???

Bé bật khóc….

_Tui cũng vậy! Tui sợ phải xa you… ko đc gặp you nữa… Điều đó thật tồi tệ!!

Hắn gật đầu :

_Uhm! Vậy mình sẽ ko xa nhau nữa nghen nhưng…….

Chợt cả 2 chợt đồng thanh :

_Tui có chuyện wan trọng mún nói với you…..

Bé và hắn cùng ngớ ra rồi cùng nói hỏi típ :

_you nói trước đi! Có chuyện gì vậy!??

Sự trùng lập 2 lần làm cả 2 ôm mặt cười. Hắn bảo :

_Thui, để tui nói trước…. Uhm! Thật ra… tui sắp phải đi gặp mặt!!!!

Bé mém xỉu :

_Ặc! Tui cũng định nói vậy đó, tui cũng bị daddy và mámy ép hôn… >________

_Ơ! Vậy sao… You cũng như tui àh!

_Ừ , hum wa giận you wa” tui lỡ đồng ý roài….

_Trời! Giận mất khôn nghen… Chán thật! Hum wa cô gái đó cũng đồng ý gặp mặt tui mới ác chứ??? NẢn ko!

_Giờ sao? Chẳng lẽ từ hôn trước mặt nhà kia àh!

_Chứ bít sao giờ!!! You có cách nào hay hơn ko?

_Hem, có làm roài…. – Bé cười trừ – Cũng tại you đó, ai biểu làm tui giận chi?

_Tui đâu cố ý chứ??? MÀ thui, bỏ wa chuyện đó đi… Chuyện đến đâu thì đến.. Mới làm hòa ko nên nhắc đến chuyện cũ nữa…

Bé gật đầu :

_Ờ…Tùy you… Tui mệt wa” rồi, chắc trốn tiết ngủ wa”. Hồi tối ngủ ko đc…. ^^

Hắn chỉ vào vai hắn cười :

_Dựa vào đây mà ngủ… Dành riêng cho you đó !!!

Bé dựa nhẹ vào, lim dim mắt…. cảm giác mơ hồ vòng tay hắn quàng wa vai bé, ôm nhẹ ….. BÉ mỉm cười , ấm áp…..

Mọi chuyện lùi vào wên lãng…. Bé và hắn đã làm hòa với nhau roài….

E hèm!!! Còn mấy bé và bọn kia thì… ^^ Cứ từ từ….

Trưa hum sau…..

Bé và hắn nắm đầu cả bọn lại chỗ cũ ăn cơm….

Cả bọn thấy bé và hắn thân lại với nhau thì ngạc nhiên lắm….

Ngọc Anh mém xỉu khi thấy bé tự nhiên hôn nhẹ lên má hắn khi ăn cơm , tặc lưỡi :

_Nhỏ này hờn đã roài làm lành… Còn tự nhiên thấy lạnh xương sống lun!! >___

Minh Duy cười khì khì , nháy mắt với cô bé :

_Mún hok? Mình kiss ấy cái là giống chứ gì đâu!?

Ngọc Anh giơ đũa lên :

_Này… Tui chưa đánh ông vì cái tội lừa gạt tui vì hên đó, ngồi đó chọc gì vậy hả???

_Đúng đó!!! – Hà Oanh gật đầu – Bọn này chưa tha thứ cho mấy you đâu và sẽ ko bao giờ tha thứ, đừng có ở đó mà mơ…. Hứ!!!

Mấy bé liếc ngang trúng tim bọn hắn 1 cái RỤP , bọn cn trai điếng ng’ vì câu nói xanh rờn của bé , đau khổ :

_Tụi này thật lòng chứ có ji’ đâu! Sao các ấy nói nghe ghê vậy!?

Nguyệt Trân nhẹ nhàng mỉm cười (Ặc! Mỹ nhân kế ):

_Mấy ông đừng nhe mấy bé đó nói, bọn nó nói vậy chứ tối ôm mền nhớ mấy ng’ đó….

Bọn hắn rú lên :

_ÔI! VẬY SAO???????? ÔI! SAO MẤY BÉ DỄ THƯƠNG THẾ??? HIHIHI…

_Mày mới nói gì vậy ha??? Bọn tao như thế khi nào nào…… – Yến Nhi hét lên, cáu – Có điên mới mất ngủ vì bọn này…

Nguyệt Trân từ tốn nói típ :

_Nó nhớ mấy ông là nhó đến món nợ, nên nhớ để còn tìm cách mà phục thù chứ…. Nhìu cách lắm nhé : Dụ dỗ đi chơi sở thú, sau đó xô vào ****g sư tử hay hồ cá sấu…. . Hay đi chơi biển, quẳng xuống cho cá mập ăn thịt…. (Ý kiến này hay!! ) Đi ra đường mua sắm, xô ra đường cho xe tải cán… ….. Nhìu lắm. Mấy ông mún thử ko?

Nguyệt Trân bây giờ y như 1 mụ phù thủy hù dọa ng’ khác… làm bọn hắn sởn gai óc….

_SẶC!!! KINH !!!! PO” TAY BÀ LUÔN…..

CẢ bọn cười lăn… nghiêng ngã… vì câu nói của Nguyệt Trân.. Không khí đã way lại với cả nhóm…

Mọi ng’ nhìn vào thấy thật ganh tị với nhóm này…. Lúc nào cũng tràn đầy tiếng cười ồn nhiên… ^^!!! và hòa nhập với nhau!

(VA cũng mún có mấy ng’ bạn như vầy!!! TT_____TT )

Chủ nhật cũng đã đến ……

Bé thở dài thượt, mệt mỏi :”Hồi tối đúng là 1 đêm ác mộng… Daddy và mámy ca hát ỏm tỏi khiến mình nhức đầu ******… Hix!!!”

Bà quản gia gõ cưả phòng bé :

_Thưa cô chủ!!! Mơì cô dậy ăn sáng và thay đồ ạh! Sắp đến giờ rồi ạh!

_Tôi biết rồi, dì cứ để đồ trên giường đi, tôi vệ sinh rồi xuống ăn sáng sau.

_Vâng! – Bà quản gia gật đầu cung kính – Đây là bộ đồ phu nhân nói tiểu thư sẽ mặc ạ!

_Uhm!

Bé nhìn bộ đồ, lè lươỉ :”Sao mámy cứ hay thích màu hồng thế nhỉ??? Già mà… nhí nhảnh dễ sợ !!?? ” ^^!

Bé mặc nhanh bộ đồ vào và đi xuống nhà dươí… Cả nàh đang ngồi vào bàn chờ bé ăn sáng cùng…. Bà Lâm cươì tươi :

_Ui! Mámy nói đúng mà… Con iu xinh we”…. dễ thương we”….

Ông cũng cươì tươi gật đầu :

_Bx có óc thẩm mỹ ghê nghen!!! Ghê thiệt! ^^

_Xơì ơi! Đi shopping cũng có lơị hén ox!!

Bé nhăn mặt :

_Daddy và mámy cứ như còn trẻ lắm ko bằng… Bx… Ox…. Ngọt ngào khiếp!! -rồi nhăn răng cươì.

_Vậy nó mơí thân mật ha ox…. – Bà cươì ôm cổ ông

_Ừa! Chừng con cũng vậy thui..

_Tha cho con đi…. – Bé lè lươĩ, bất chợt nghĩ đến hắn :”Bây giờ con đã vậy rồi, sau này chi nưã…. ^^!”

Chiếc xe dừng lại ở 1

căn biệt thự màu nâu , xây theo phong cách Pháp , cổ điển…. Xung quanh là cây cối xanh um, mát rươị dù bây giờ là bưổi sáng….

Bé mỉm cươì, khang trang và giàu có gớm…. Y như nhà mình, ko khác ji’ nhìu….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.