Đang thay đồ giở thì thằng Duy không biết từ đâu về,nhìn thấy mình đang mặc quần áo mà cười sàng sặc ,nói"Mẹ thằng nay,mày làm cái quái gì mà mặc kiểu này,moden đâu đấy,trại à"Vừa nói thằng Duy lại cười sằng sặc không ngớt.Nó thì chả quan tâm,nó mặc những gì mà nó thích,không quan tâm tới sự đời(vãi,như ôg cụ non)nhưng mà từ nãy tới giờ,thằng Duy không biết sỉ nhục nó bao nhiêu lần,có mặc bộ quần áo thôi ,làm quái gì mà phải cười kinh thế.Nghĩ vậy Nó nói:"Mày cười cái quái gì mà lắm thế,gãy quai hàm ra bây giờ,tao mặc thế này thì sao,à mà nói với mày luôn,tao đi làm thêm"nó kể ý định của mình cho thằng Duy nghe.Thằng bé xong mà giật mình,vội nói"Sao mày lại đi làm thêm,tiền nhà mày thì mày tiêu mấy trục đời cũng không hết ý chứ,lại còn bầy đặt đi làm thêm".Nó nghe thấy thằng Duy nói vậy,thấy không đúng,phán"Nhiều thì nhiều thật,nhưng đấy là của ông già tao,tao không thích dựa dẫm ổng,sở gì lần này tao vào SG học tao muốn cho ông gag tao biết TIỀN KHÔNG PHẢI LÀ TẤT CẢtao không thấy bọn cậu ấm cô chiêu chỉ được cái ngửa tay xin tiền là giỏi,chứ chả làm ăn được gì(Good).Nghe nó nói vậy thằng Duy đang cười tít lừ,thì giật giật cái mũi,như nghi ra cái gì đó,rồi bắt thích thằng Duy nhảy sồ ra nắm cổ áo nói,quát:M.K thằng này,vài ngày không gặp mày học đâu ra kiểu móc mé anh em thế,cậu ấm cô chiêu thì sao,tai cũng là cộ ấm cô chiêu đấy.Bị thằng Duy nắm cổ áo ,thành ral bực bội nóiMày làm gì thế,lên cơn à.Ai bảo mày đâu tự nhiên đi nhận,đúng thằng bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-lanh-chanh-va-chang-boi-ban/231057/chuong-7.html