Và cứ thế nó ở nhà Huy được gần 20, ngày nào cũng cái nhau um tùm với nhỏ chị Duy,thằng Duy thấy thế nói chen zo:Chết cứ thế này tao phải gọi mày là anh "rể" mất thôinhỏ chị nghe thấy thế mặt đỏ tưng bùng rồi vung đấm loạn xạ thằng Duy.Nó thì vốn lạnhsẵn lên chả để ý,nói kiểu khích lại:Mày được làm em râu Gia tộc Họ Trần sướng quá còn gì"Nhỏ kia ngje vậy càng đỏ mặt đập nó vài phât rồi đi vào phòng.Nó thì bị đập giật cả mình,từ nhỏ đến giờ có bị gái đặp giờ đâu.Nghĩ cũng tức.Tối hôm đó lại đi chơi với bọn bạn thằng Duy,anh em nói chuyện với nhau có 1 lúc mà thân hơn cả thằng Duy,làm nó ức chế đồng đội định lao vào sử đẹp nó cùng mấy thằng kia nhưng giờ thằng bé mới nhân nhận ra là nó làm đéo có đồng đội.Dân chơi với Duy cũng chẳng phải dạng vừa đâu nha(nghe quen quen)toàn con nhà quan với tập đoàn,nhưng trong đám này thì nó có thể tự hào nói rằng gia tộc họ Phùng nó là giàu nhất,gia tộc nhà nó hằng trăm tỷ đô cơ mà.Thế là anh em ngồi nói chuyện với nhau gần hết đêm.Tối về nhà rất buồn ngủ thì nhìm thấy ních chị onl pèn buzz cho chị,lâu rồi không nói chuyện(chị nào vậ
y trời)
– Buzz buzz! Cốc cốc…có chủ nhà ở đó hok – nó gõ vội vào bàn phím – 15 phút trôi qua, chẳng thấy ai trả lời nó gõ tiếp -….hok có trên máy hả…vậy out nha…- màn hình hiện lên cái icon lạnh nhạt (lúc đó nó phải phì cười vì cái icon đó)– Haizz chủ nhà đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-lanh-chanh-va-chang-boi-ban/231054/chuong-4.html