-Em đá kiểu gì thế.
-Sr nha em không cố ý đâu.
Nó chả nói gì,mặc kệ thằng hậu vệ kia nói thậ hay giả thì truy cản là nhiệm vụ của hậu vệ,nó không trách.
Ôm bóng ra đặt nên chấm penalty nó quyết thực hiện 1 cú panenka để ghi lại dáu ấn.Rồi với kĩ thuật của nó thì chả có gì khó để đánh bại anh Kiệt.Vẫn như hồi cấp 3 nó ghi bàn nó không hò reo ăn mừng bàn thằng mà chỉ đứng im,nhìn con nhỏ cười cười.Rồi trận đấu lại bắt đầu.Lần này nó bị bọn hậu vệ theo rất sắt độc 2-3 đứa kèm vì chân đau nên nó không làm xiếc được.Thỉnh thoảng nó vẫn tạo ra vài cô hội ngon ăn mà bọn tiền đạo 1-1 thủ môn độc sút qua xà ngang.Thật hết nói.
Hết hiệp tỉ số 1-5 vs bàn thắng duy nhất của nó......chán...mệt, người cũng bầm dập...nó chẳng đá nửa ra ngồi kế con nhỏ thở...lầm bầm chửi cái lũ ngu...mặt đỏ bừng vì nóng, nhễ nhại mồ hôi. Con nhỏ đưa khăn giấy cho nó rồi chả biết lôi từ đâu trai dầu xoa chân cho nó.Nó nhìn thế mà nói:
-Bực thật,cái bọn óc heo này.
-Ừm,con đau không.
-Không
-Còn mệt kô.
-Không.
Con nhỏ tiếp lời luôn- Về chưaQuăng cái khăn vào góc, nhìn chầm chầm ra sân....nó đứng dậy kéo tay con nhỏ- VềĐi ngang đám con gái, tụi nó lao nhao hỏi này nọ, thắc mắcđi đâu tùm lum...nó chẳng nói gì, nắm tay con nhỏ đi thẳng...Lấy xe về...chưa lần nào đá bóng bực như lần này...trời lại trưa nóng nửa chứ...chạy dc xíu con nhỏ đề nghị- Uống trà sữa nha- Ừ- Đường này – con nhỏ chỉ tay.Chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-lanh-chanh-va-chang-boi-ban/1022110/chuong-50.html