Sáng thằng Duy có gọi hỏi sức khơ nó vào câu.Thằng Duy rủ tối đi nhậu với bọn anh Long,nó từ chối,kêu mệt.Mặt mũi thế này đâu dám gặp thằng Duy.Mẹ thì từ lúc nó bị như thế nào thì không thấy hay gọi như dạo trước nữa.Tỉnh thoảng chỉ có chị thư kí của mẹ gọi cho nó,hỏi nó này nọ,rồi chị bảo phu nhân rất bận,đến thời gian ăn cũng không có bảo nó đừng giân.Nó thì tự trách mình,độc để mẹ lo lắng.Vì không muốn phiền ai lên nó gọi xe ôm chở đi,nó thì vẫn ăn mặc mấy bộ cũ rích mấy bộ nó mua ở chợ đợt trước,lại nhớ lại vụ cá cược với thằng Duy thì buồn cười.Đến nơi nó đi vào tuy nó ăn mặc có không model những cũng khối nhỏt model trẻ phải ngước nhìn theo.Đẹp trai mà,..tự nhủ.con nhỏ ngồi đó tự bao giờ với ông Kha, trên bàn vẫn là ly cam vắt quen thuộc. Nó nhìn con nhỏ với ông Kha,gật đầu chào cho có lệ rồi đi thẳng vào quầy để ký tên sau đó quay ra làm việc. Nó hơn dc ông Kha quý ở cái biết tự giác làm, với lại hay tìm hiểu học hỏi nên vụ quản lí quán...nó cũng có học dc một chút kinh nghiệm. Ký tên hayko với nó cũng chỉ là hình thức vì nó dc đặc cách mà....Mọi thứ diễn ra bình thường thì thằng đầu ngựa với 2 thằng hôm trước đi vào....kéo ghế ngồi chung với con nhỏ....Thằng đầu ngựa ngoắc nó lại...- Nhóc 3 ly cafe đen mày.Đm tay băng đẹp mậy. Lâu rồi không gặp thằng oát này vẫn chả thây đổi tí nào,vẫn rất mất lich sự,nói thật thì nó chỉ muốn đạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-lanh-chanh-va-chang-boi-ban/1022090/chuong-30.html