Một tuần sau bữa tiệc, Yến Nguyên không ra khỏi nhà. Cô ghét khí hậu ỏ đây, ghét cái không khí của gia đình này. Từ lúc về, cô không hề bước chân vào căn phòng của ba cô và của Yến Vy.
Yến Nguyên thay đổi gần như tất cả cây kiểng, đồ đạt và cách bố trí trong biệt thự, ngoại trừ phòng ba cô và Yến Vy. Từ lúc tát hai mẹ con Hạnh Phương đến giờ thì họ vẫn vậy, một mực nể sợ cô.
Yến Nguyên không ăn cơm. Cô chỉ ăn những thức ăn ngoại nhập, đa số là thịt gà và bò. Đầu bếp cũng chính là quản gia của Yến Nguyên – quản gia Quân. Mọi thứ có vẻ như chuyển biến êm xuôi, không bắt cô phải nhọc công nghĩ ngợi…
Hôm nay là một ngày chủ nhật u ám. Trời mưa như trút nước từ sớm tinh mơ. Trong bàn ăn của gia đình Nguyễn Hoàng, ngoại trừ tiếng dao nĩa va vào đĩa thì chỉ còn âm thanh của mưa. Thỉnh thoảng, ba Yến Nguyên lại hỏi thăm chu đáo cô vài câu rồi lại ăn tiếp.
- Con nghĩ sao nếu như ba giao cho con quyền quản lí hai chi nhánh lớn ở Sài Gòn? – Một câu hỏi phá tan bầu không khí nặng trịch.
- Hiện giờ con vẫn chưa muốn! – Yến Nguyên không nghĩ ngợi mà trả lời ngay tức khắc, tay nhẹ nhàng cắt miếng thịt bò.
- Hay là con cứ đi du lịch một chuyến. Đang là mùa hè mà! Con cùng Yến Vy…
- Không bao giờ con đi với nó! – Chưa đợi ba nói hết câu thì Yến Nguyên đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hoan-hao-va-cong-tu-lanh-lung/2223996/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.