Ngày tiếp theo sau khi bà Hạnh Phương bị đuổi cổ ra khỏi nhà. Mọi việc dường như lại đi vào quỹ đạo. Trên bàn ăn, ông Dũng đang ngồi ăn sáng cùng Yến Vy để nhỏ chuẩn bị đi học, Yến Nguyên vẫn chưa xuống lầu từ tối qua.
Quản gia Quân đứng sau lưng ông Dũng, lặng lẽ quan sát biểu hiện của Yến Vy. Hôm qua chắc là nhỏ ngất đi vì sợ. Nhìn thái độ của Yến Vy cũng khác xa thường ngài, khép nép hơn rất nhiều.
Quản gia Quân hoàn toàn không biết rằng, Yến Vy đã thức trắng cả đêm để suy nghĩ về mọi chuyện diễn ra từ khi Yến Nguyên về nước. Ba nhỏ nói đúng, ông chưa từng để cho hai mẹ con nhỏ phải khổ sở ngày nào, chưa từng la mắng hay trách cứ hai người, cũng không bao giờ phàn nàn chuyện tiền bạc, học hành hay vui chơi của nhỏ. Ông ấy đúng là rất thương hai mẹ con nhỏ. Còn Yến Nguyên, chị ấy chưa từng chủ động gây sự với mẹ con nhỏ, hoàn toàn là do nhỏ và mẹ nhỏ “ giật dây” trước. Yến Nguyên cũng không nói rằng phải bắt nhỏ hay mẹ nhỏ làm cái này làm cái nọ. Tuy rằng cô từng hâm dọa nhưng chưa từng làm thật, vậy chẳng phải cho mẹ con nhỏ con đường sống còn gì.
Phần tờ di chúc thì càng tệ. Cho dù ba nhỏ giành toàn bộ cổ phần công ty cho Yến Nguyên thì chắc chắn mẹ con nhỏ cũng có phần, tại sao nhỏ lại bị tiền bạc làm cho hoa cả mắt không biết? Nhưng mẹ nhỏ cũng thật tệ. Tại sao không ngăn cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hoan-hao-va-cong-tu-lanh-lung/2223952/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.