- Thật là giống! – Một nữ sinh hết nhìn Diệu Anh lại nhìn Phương Linh.
- Như hai giọt nước! – Nữ sinh 2.
- Có chắc là không có máu mủ không đó? – Nữ sinh 3.
@#$$@#%@%$@#%$#$^$%&%^*&%^*
Sau một loạt lời đàm tếu của các học sinh trong lớp, giờ đây đến lượt Thanh Thúy lên tiếng:
- Phương Linh! Cậu và Diệu Anh thật giống nhau! Tại sao tớ lại không nhớ ra chứ?
Rầm!
Vừa nghe Thanh Thúy nói xong, Bảo Khánh phẫn nộ nện thật mạnh lên bàn khiến nó nức ra gần nguyên cái.
- Hoàn toàn không giống! – Bảo Khánh như con hổ không săn được mồi, lạnh lùng như Satan nói ra từng chữ như mệnh lệnh.
- Khánh! Em không sao chứ? Có chuyện gì? Có ai nói cô biết? – Cô My sợ hãi khi thấy thái độ của Bảo Khánh.
Bảo Khánh vẫn chưa hết phẫn nộ, tiếp tục dùng thái độ lạnh nhạt nói:
- Tôi nói rõ một lần! Tôi không muốn nghe ai nhắc tới chuyện Diệu Anh và Phương Linh có gương mặt giống nhau hay giống nhau ở bất cứ điểm gì! Chỉ cần tôi nghe ai nói như thế, tôi đánh chết người đó! – Nói xong liền mạnh tay lấy balo rời khỏi lớp.
Là cậu đang bảo vệ Diệu Anh hay đau lòng khi thấy Phương Linh bị đem ra so sánh? Giờ phút này cậu thật hỗn loạn! Cậu thích Diệu Anh thật sự hay là chỉ thích gương mặt đó? Cậu đã tính sẽ nói ra tình cảm của mình cho Diệu Anh biết, cậu đã cam đoan như thế! Nhưng sao Phương Linh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hoan-hao-va-cong-tu-lanh-lung/2223944/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.