Giây thứ 4 trôi qua nhưng Yến Nguyên im lặng khiến Nam Phong định quay sang nhìn cô nhưng chỉ thấy bóng dáng cô gần trong gang tất, sau đó là một thứ gì đó ấm áp đặt lên má Nam Phong.
Yến Nguyên hạ xuống má anh một nụ hôn rất nhẹ, nhưng rất thiết tha. Rời khỏi gò má cao cương nghị đó, cô nhìn vẻ kinh ngạc vẫn chưa dứt trên mặt Nam Phong, cười nói:
- Phần thưởng cho câu trả lời của cậu! Nếu như cậu hỏi tôi thì tôi cũng trả lời như thế!
Nhìn gương mặt tươi cười tới mức híp mắt của Yến Nguyên, tâm trạng Nam Phong tốt càng tốt hơn. Anh vươn tay, định kéo cô lại nhưng đồng thời phía dưới lại vang lên phần giới thiệu phần thi của Yến Vy khiến cả hai đồng loạt đưa mắt nhìn. Ây da! Xem ra loa truyền âm thanh đi khá xa nha.
Anh nhìn về phía ánh mắt mong đợi của Yến Nguyên, lại phát hiện nhìn trực tiếp như thế thì không thú vị cho lắm. Đưa ánh mắt về phía chiếc kính viễn vọng bên cạnh, nhấc chân đi đến cầm giá đỡ kính lên, chỉnh tầm nhìn của kính và đưa cho Yến Nguyên.
- Xem như thế này sẽ dễ hơn! Định rủ cậu ngắm sao, nhưng thế này chắc nhầm mục đích khác rồi! – Anh đặt kính vừa tầm Yến Nguyên rồi nói.
- Không tệ! – Yến Nguyên ngồi xuống chiếc xếp được Nam Phong chuẩn bị sẵn, áp mắt vào kính nhìn xuống bên dưới.
Sau màn giới thiệu của MC buổi lễ, Yến Vy ưu nhã nâng tà váy, hướng cây đàn piano
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hoan-hao-va-cong-tu-lanh-lung/2223836/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.