Chiếc di động của Yến Vy để trên bàn đổchuông. Yến Vy thì đang dứng tiếp chuyện nên không để ý. Thấy vậy, Khải Hoàngngồi ngồi bên cạnh có ý tốt liền lên tiếng nhắc nhở: - Này, em có điện thoại!
Thấy có người hướng về phía mình gọi nên YếnVy liền quay đầu, sau đó thấy Khải Hoàng gật đầu với nhỏ. Yến Vy liền hiểu ra,sau đó hướng về mấy người bạn nói vài câu rồi đi vài bước lại chỗ Khải Hoàng.
- Em có điện thoại! – KhảiHoàng lên tiếng nhắc nhở lần nữa. Cả hai cũng mới làm thân cách đây mấy mươiphút mà thôi.
- À! Cảm ơn anh! – Nhỏ hướngvề phía Khải Hoàng cười cười, sau đó liền cầm điện thoại lên thì thấy tin nhắntừ Yến Nguyên.
Thấy nội dung tin nhắn có một chút kì quặc,thiếu đầu thiếu đuôi nhưng Yến Vy vẫn quyết định đi ra đó vì người nhắn là YếnNguyên. Không biết có chuyện gì? Nhỏ liền xoay người định rời đi nhưng rấtnhanh liền nhận ra chỗ đó bị mọi người đồn là có ma thì chột dạ. Không được,rất đáng sợ.
Ánh mắt có Yến Vy liếc một vòng nhìn mọingười xung quanh, định tìm ai đó đi cùng vì dù gì Yến Nguyên cũng không có ýđịnh bảo một mình nhỏ đi.
Khải Hoàng thấy Yến Vy như đang tìm kiếm aiđó, liền tò mò hỏi:
- Em tìm ai đó?
- Hả? À! Em tìm người! – Trảlời nhanh chóng, mắt cũng không ngừng ngó xung quanh, và cuối cùng ánh mắt đápvề phía Khải Hoàng.
Thấy ánh mắt của nhỏ, Khải Hoàng thắc mắclại hỏi:
- Sao lại nhìn anh?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hoan-hao-va-cong-tu-lanh-lung/2223829/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.