Hai ngày sau…
Mưa không ngớt từ sớm tinh mơ, táp dữ dội vào hàng cây kim phượng cao lớn trồng ven bệnh viện, đáng sợ như những con quỷ nhe nanh múa vuốt giữa đất trời. Từng cơn giông mãnh liệt xuất hiện, nhiều lúc tưởng chừng như quật ngã mọi thứ trong thành phố. Trên đường vắng hoe, thỉnh thoảng vài chiếc oto chạy vụt qua, xe máy thì chẳng thấy bóng dáng. Sau những ngày dài nắng hạng, hôm nay bầu trời giống như mở một cuộc “dội rửa” vô cùng dữ dội cho phố thị phồn hoa đầy khói bụi mỗi ngày, nhưng lại dấy lên một nỗi u ám gần như nghẹt thở trong không khí.
Trong khi đó, Nam Phong ngồi trầm mặc trong phòng làm việc của bác sĩ điều trị cho Yến Nguyên. Anh ngồi trên ghế xoay, mặt hướng về phía cửa kính bên hướng phòng của cô dường như từ rất lâu, mặc cho di động để trên bàn hiển thị có cuộc gọi đến trong im lặng. Sở dĩ anh không nghe máy là vì anh biết lí do của cuộc gọi này. Hôm nay là cuộc họp thường kì của công ty, vai trò của anh là không thể thiếu. Theo thông lệ, cuộc họp đã bắt đầu được hơn nửa giờ, điện thoại của anh cũng reo ngắt quãng trong nửa giờ. Dường như người gọi cho Nam Phong cũng đã mất kiên nhẫn, điện thoại cứ thế hiện lên hình ảnh thông báo hơn 20 cuộc gọi nhỡ liên tiếp.
Tích tắt… tích tắt… tích tắt…
Đồng hồ quả lắc đặt ở một góc phòng làm việc theo quy luật tích tắt từng tiếng, giống như nhịp tim trầm ổn mạnh mẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hoan-hao-va-cong-tu-lanh-lung/2223807/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.