Hoàng cung Đại Ung nằm ở trung tâm Ung Đô. Bởi vì Tưởng thị là ngoại lệnh phụ* nên chỉ có thể vào từ cổng phụ. 
 (*): Ngoại lệnh phụ: Chỉ những người phụ nữ có chồng chỉ có chức quan trên danh nghĩa. 
 Xe ngựa của Tưởng thị dừng một bên, cách hoàng cung chỉ một đoạn. Bà Tưởng đi theo vén màn xe lên, Tưởng thị bế Vương Tự Bảo giẫm lên ghế nhỏ bước xuống xe ngựa. 
 Hôm nay bà mặc một bộ triều phục cáo mệnh phụ nhân nhị phẩm. Tuy bộ triều phục thoạt nhìn đoan trang quyền quý nhưng lại mang vẻ chững chạc. 
 Vương Tự Bảo giãy giụa mở to hai mắt, ngắm nhìn nơi được mệnh danh là trung tâm quyền lực và chính trị này. 
 Ngói vàng tường đỏ, điêu khắc hoa lệ, có thể nói là vô cùng nguy nga tráng lệ. Hai con sư tử đá to lớn, uy phong ngồi trấn thủ ở hai bên cửa lớn màu đỏ thẫm. Hai mươi, ba mươi thị vệ đứng ngay ngắn hai bên cửa. Trước cửa cung còn có hộ vệ qua lại thường xuyên để tuần tra. 
 Tưởng thị đi đầu, một đám tôi tớ đi theo đằng sau. 
 Gần đến nơi, thủ lĩnh hộ vệ cản bước mọi người. Bà Tưởng bước lên trình lệnh bài thân phận, thủ lĩnh hộ vệ ra lệnh đám hộ vệ hành lễ rồi để mọi người rời đi. 
 Ở trước cửa cung, đại thái giám Quý Hỉ của Ung Từ Cung Thái hậu đã đứng chờ một lúc. 
Nhìn thấy đoàn người Tưởng thị, Quý Hỉ chủ động bước lên dìu đỡ Tưởng thị, niềm nở nói: "Cuối cùng Thế tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425699/chuong-10.html