"Những lời này nghe thì hơi phi lý, nhưng sau khi ngẫm nghĩ lại không phải không có lý." Đây là lời bình của Vương Tử Nghĩa đối với vấn đề tiểu nữ nhi nhà mình nói.
Thì ra là thế.
Nghĩ tới đây, Vương Tử Nghĩa đã hiểu rõ, khóe miệng không tự chủ mà cong lên. Trước mặt Vĩnh Thịnh đế, tiểu nữ nhi này của nhà mình đúng là cái gì cũng dám nói nhỉ?
Thú vị nhất chính là Vĩnh Thịnh đế còn rất vui lòng bị tiểu nữ nhi nhà mình lừa bịp.
Vương Tử Nghĩa suy nghĩ hết lần này đến lần khác rồi trả lời: "Vi thần cho rằng, thi Đình cần phải tăng thêm phần sách luận*.
(*) Sách luận: Chỉ các bài văn nghị luận về các vấn đề chính trị trước mắt để hiến kế sách cho triều đình.
"Sách luận?" Những người còn lại đều giật mình nhìn Vương Tử Nghĩa.
Sách luận là gì? Là chuyện chưa từng có trong các cuộc thi trước kia.
"Ồ? Vương ái khanh đừng ngại, nói tỉ mỉ một chút." Điều này dường như rất giống với cách nhìn của Bảo Muội.
Lẽ nào những thứ Bảo Muội nói là do Vương Tử Nghĩa dạy? Nghĩ tới đây, Vĩnh Thịnh đế nghi ngờ nhìn Vương Tử Nghĩa.
"Bệ hạ có thể ra đề từ vài phương diện như bách tính dân sinh, văn hóa các triều đại, hành quân đánh trận, quy tắc lễ nghi, cải cách thể chế quan lại, xử lý lũ lụt, dự phòng thiên tai, hình pháp xử án và vấn đề việc nhà nông vân vân, để các tú tài trả lời. Như vậy có thể mượn cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425487/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.