Chuyện khiến Tô Tử Hi phấn khởi nhất là, từ sau khi Vương Dụ Tuần Vương Bảng nhãn bị thương không lên triều nữa, chỉ cần có thời gian, hắn cũng sẽ giảng bài và truyền thụ kinh nghiệm cho mấy người sư huynh đệ bọn họ.
Nhưng thứ bọn họ mong muốn được học và thích được học không phải là những tiết học nặng lý thuyết này.
Bọn họ muốn và thích được học giờ học thực tiễn xã hội của Vương Tự Bảo.
Mặc dù ban đầu tất cả mọi người đều nghĩ loại hình thức dạy học này là sư phụ nhà mình đang vui đùa kiếm cớ với bọn họ thôi, nhưng sau mấy lần trải nghiệm thực tiễn chân chính, bọn họ mới biết cái loại vui đùa này thật sự cũng là một loại dạy học.
Không ngoài suy đoán Ngô Tuấn trở thành người đến điểm đích chậm nhất trong số sư huynh đệ bọn họ.
Cuối cùng cậu cũng ngoan ngoãn tiếp nhận trừng phạt.
Thái độ làm người của Ngô Tuấn thoạt nhìn thì thuộc về cái loại không lộ ra ngoài, nhưng trên thực tế đứa nhỏ này cũng là người biết tính toán nhất trong số mấy sư huynh đệ.
Vương Tự Bảo cảm thấy người như vậy tương lai mới càng dễ làm nên việc lớn.
Cũng chính vì Vương Tự Bảo căn cứ theo trình độ mà dạy, cho nên mới không làm mai một hào quang của Ngô Tuấn. Đây là chuyện đến chết Ngô Tuấn cũng không dám quên.
Sự tôn kính của con cháu nhà họ Ngô đối với Vương Tự Bảo có thể so sánh với hoàng gia, thậm chí còn hơn. Đương nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425428/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.