Còn chưa tới gần, Vương Tự Bảo đã bị binh lính gác cửa cản lại.
"Quân doanh là nơi quan trọng, những người không có nhiệm vụ mau chóng rời đi."
"Người không có nhiệm vụ" Vương Tự Bảo mặc trang phục Quận chúa nhị phẩm, được hai người Lương Thần và Mỹ Cảnh chầm chậm đỡ xuống xe ngựa.
Nàng còn cầm trong tay một thánh chỉ sáng loáng.
Lương Thần cầm lệnh bài của Vương Tự Bảo, nói với binh lính gác cửa: "Nhanh đi báo cho Trần Quảng Nghĩa Trần Đại tướng quân, cứ nói Bảo Quận chúa của Hòa Thuận Hầu phủ mang theo thánh chỉ tới."
Binh lính gác cửa vừa đưa tay nhận lấy lệnh bài, vừa liếc nhìn thánh chỉ trong tay Vương Tự Bảo, vội vàng đi vào trong bẩm báo.
Trong chốc lát, cửa quân doanh mở ra.
Trần Quảng Nghĩa dẫn đầu một nhóm can tướng* ra nghênh tiếp.
(*) Can tướng: Người tài giỏi, có khả năng.
Vương Tự Bảo và Bình Bắc Bắc Đại tướng quân Trần Quảng Nghĩa là đồng cấp, thế nhưng Vương Tự Bảo là Bảo Quận chúa do hoàng gia sắc phong, nên được tôn kính hơn. Hơn nữa lần này nàng còn mang theo thánh chỉ của Vĩnh Thịnh đế đến đây.
Vậy nên Trần Đại tướng quân và nhóm can tướng do ông dẫn theo phải hành đại lễ với Vương Tự Bảo. Đương nhiên không phải bọn họ bái Vương Tự Bảo, mà là thánh chỉ trong tay nàng.
"Ngô hoàng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!"
Vương Tự Bảo ho nhẹ một tiếng, làm chuyện mà bình thường chỉ có thái giám truyền chỉ mới làm.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425285/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.