Thẩm Tuấn Dương vội vàng đáp: "Vâng, hạ quan bằng lòng." Nói xong, ông ta lập tức cúi đầu xuống đất.
Thẩm Khiêm thấy phụ thân mình đã cúi đầu như vậy nên cũng đành phải buông vũ khí, quỳ xuống mà nói: "Hạ quan cũng bằng lòng."
Vương Dụ Tuần gật đầu với Vương Tự Bảo: "Thế này cũng tốt, vừa hay có nhân chứng để làm chứng cho Trần Quảng Nghĩa."
Vương Tự Bảo quay về phía sau nói với đội trưởng đội thị vệ Trương Xương Uy, người đã mặc quần áo thị vệ hoàng gia: "Trương Tướng quân, lôi hết đám người ở đây về đại lao của phủ nha rồi trông coi nghiêm ngặt. Với quân phòng thủ còn lại thì cứ xử theo đúng quân quy."
Vừa rồi trong quá trình giải cứu Vương Dụ Tuần, Hộ Bảo quân đã lặng lẽ gϊếŧ chết rất nhiều quân canh giữ. Âm thầm đánh lén cũng là một trong những sở trường của họ.
Trương Xương Uy liền ôm quyền đáp: "Thuộc hạ tuân lệnh!"
"Thế thê tử của bọn ta thì sao?" Thẩm Tuấn Dương thấy Vương Tự Bảo muốn bỏ đi thì vội lớn tiếng hỏi.
Vương Tự Bảo lạnh lùng đáp: "Bản Quận chúa chẳng ham gϊếŧ chóc như vậy đâu. Bây giờ bọn họ chẳng có chút ích lợi gì với ta cả, sống hay chết thì phải xem biểu hiện của Thẩm Đồng tri ra sao đã."
Làm vậy cũng ổn, còn có thể cản trở Thẩm Tuấn Dương.
Có lẽ Thẩm Tuấn Dương nhất định sẽ thành thật khai báo để bảo vệ tính mạng của gia đình mình. Như thế cũng có thể đề phòng ông ta giở trò gì trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425226/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.