Vương Tự Bảo đã sáng tỏ.
Tình hình Đại Ung hiện tại không cho phép lạc quan, một sơ sẩy cũng có thể làm thay đổi triều đại. Vấn đề là trong thời kỳ thay đổi triều đại này, Đại Ung còn có khả năng phải đối mặt với Định Quốc thừa dịp loạn lạc mà đánh xuống phía Nam. Một khi Đại Ung bị đánh phá, Thiều Quốc có thể sẽ trở thành mục tiêu công kích tiếp theo của chúng.
Có thể tưởng tượng được chuỗi phản ứng này sẽ mang đến hậu quả như thế nào.
Vương Tự Bảo cũng không ôm ấp cái loại tình cảm trách trời thương dân, toàn bộ tâm tư của nàng đều đặt trên người người nhà và người yêu. Đạo lý "Khi tổ rụng thì không còn trứng nào nguyên vẹn", nàng hiểu rõ hơn bất cứ ai.
Chính nàng thỉnh thoảng cũng nghi ngờ bản thân, rõ ràng không nữ cường văn, mà tại sao lúc nào cũng để tuyển thủ cấp bậc như nàng đi đánh quái thăng cấp? Lẽ nào cuối cùng còn để nàng và đại boss tấn công lẫn nhau hay sao?
Nàng thật sự rất muốn nói lời kịch kinh điển: "Thần thϊếp không làm được!" kia, nhưng hiện tại xem ra hình như sẽ chẳng có ai để ý tới tiếng lòng của nàng.
Chẳng lẽ cách thức mình mở ra không đúng? Chẳng lẽ còn phải mở ra một lần nữa?
Cũng may mặc kệ đối phương có phải là đối thủ giống như thần hay không, thì đám đội viên hỗ trợ nhà mình cũng rất trâu bò.
Vương Tự Bảo rời khỏi Ung Từ Cung thì được dẫn tới Ngự Thư Phòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425211/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.