Hôm sau là ngày tổ chức cung yến, cũng là ngày mà đối phương sẽ ra tay. Bởi vậy đêm hôm nay chắc chắn là một đêm không bình thường.
Đêm nay Trang phi hầu hạ Vĩnh Thịnh đế chu đáo một cách khác thường, ông muốn gì nàng cũng chiều.
Cuối cùng Vĩnh Thịnh đế mệt tới nỗi vừa đặt đầu xuống là ngủ say.
Chờ khi Vĩnh Thịnh đế ngáy to rồi, Trang phi mới chán ghét mà đẩy ông: "Hoàng thượng! Hoàng thượng!"
Vĩnh Thịnh đế chẳng động đậy gì, cũng chẳng có bất cứ dấu hiệu nào thể hiện sắp tỉnh dậy cả.
Trang phi nhẹ nhàng ngồi dậy rồi xuống giường, nhìn đống quần áo bừa bãi dưới đất, cau mày đi vòng sang bên cạnh.
Nàng đi đến trước bàn trang điểm rồi lấy một túi thơm ra, sau đó lại cẩn thận bước đến long sàng, nhỏ giọng gọi hai tiếng: "Hoàng thượng! Hoàng thượng!"
Thấy Vĩnh Thịnh đế vẫn chẳng có dấu hiệu tỉnh lại, nàng bèn kề chiếc túi thơm vào sát mũi của ông.
Lúc này nàng chỉ mong sao trong hà bao đựng độc dược để hạ độc chết lão già này cho xong.
Đáng tiếc là nàng không thể.
Nếu nàng làm vậy thật, chưa nói đến tính mạng của nàng không thể giữ nổi, đến cả nhà nàng cũng sẽ bị tru di cửu tộc. Huống hồ làm vậy chỉ có lợi cho người khác mà thôi.
Nếu chỉ đơn giản là muốn gϊếŧ chết Vĩnh Thịnh đế thì e rằng Dục Quận vương đã sớm lấy mạng ông rồi. Hắn cũng không cần phải bỏ ra hơn mười năm để bày mưu, chỉ để chờ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2424824/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.