Lúc này, bên ngoài có người thúc giục Chu Lâm Khê đi mời rượu. Và bởi vì có các nữ gia quyến ở đây, Chu Lâm khê cũng không tiện ở lại lâu.
Trước mặt mọi người, hắn hôn nhẹ lên trán của Vương Tự Bảo. Sau đó cẩn thận dặn dò: "Không phải chờ ta, thay bộ đồ nặng nề này trước rồi đi ăn đi." Cuối cùng, hắn lại ghé sát tai Vương Tự Bảo mờ ám nói: "Tối nay chờ ta về động phòng."
Vương Tự Bảo vừa nghe đến hai chữ "động phòng" thì ngại ngùng đỏ mặt. Một năm nay chung chăn chung gối, cả tinh thần và thể xác của Chu Lâm Khê thực sự đã bị tra tấn cực mạnh.
Hiện nay Vương Tự Bảo đã tròn mười sáu tuổi, tính theo tuổi mụ đã là đại cô nương mười bảy tuổi. Nàng do thường xuyên luyện võ nên cơ thể cũng trưởng thành hơn người bình thường, cho dù là bây giờ động phòng cũng không tính là sớm.
Cho nên, lần đại hôn này, Vương Tự Bảo quyết định sẽ để lại cho Chu Lâm Khê một đêm động phòng hoa trúc hoàn mỹ.
Sau khi nghe Vương Tự Bảo có ý định này, Chu Lâm Khê đã cười trộm mất mấy ngày, ngóng trông ngày này đến sớm.
Tuy rằng hôm nay là lần đại hôn thứ hai của hai người, nhưng Chu Lâm Khê vẫn vui sướng và kích động như lần đầu.
Sau khi Chu Lâm Khê rời đi, các nữ quyến mà Vương Tự Bảo không quen biết bắt đầy tự giới thiệu với nàng.
"Tam đệ muội, muội nên gọi ta là Đại tẩu." Đích thê của Đại ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2424806/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.