Ngày hôm sau Chu Lâm Khê thức dậy rất sớm, nhân lúc Vương Tự Bảo đang ngủ say đi tới Nhϊếp Chính Vương phủ một chuyến.
Sau khi gặp phụ thân mình, hắn mới biết hôm qua ở Nhϊếp Chính Vương phủ đã có một màn đặc sắc như vậy.
"Tạm thời cần đè việc này xuống trước, đến khi đại cục đã định sẽ tính sau." Chu Vĩnh Hồng dặn dò ngắn gọn ý kiến của ông về cách xử lý việc này.
"Con mặc kệ, đây là chuyện nhà của người. Ai bảo năm đó người làm sự việc trở nên phức tạp như vậy."
Nhìn vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa của Chu Lâm Khê, Chu Vĩnh Hồng thật sự muốn đánh đứa con trai này một trận.
Đã đến lúc nào rồi mà nó còn ở bên cạnh xem trò vui.
"Ta thân là con thϊếp thất của Quốc Công phủ, không hề có căn cơ. Vì ngày hôm nay, vì mẫu thân của con, cũng là vì đứa con bất hiếu như con, năm đó ta chỉ có thể làm như vậy." Chu Vĩnh Hồng đã vì ngày hôm nay mà đã hy sinh quá nhiều.
"Được rồi, nhi tử biết rồi. Nhưng người xem, phía Định Hoàng phải xử lý thế nào?" Vừa nghĩ đến Nam Phong Chính Dương lại phái người đến nhúng tay vào, Chu Lâm Khê hận không thể lập tức đi đánh Định Quốc thay Vương Tự Bảo báo thù.
"Hiện nay phía Định Hoàng cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước. Bây giờ chúng ta cần phải xử lý êm xuôi chuyện trước mắt, hơn nữa còn phải tốc chiến tốc thắng. Nếu không sẽ chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2424773/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.