"Mẫu thân yên tâm, lần này chủ yếu là để Hứa Chấn Vũ và Hứa Chấn Viêm đấu đá lẫn nhau. Đúng rồi mẫu thân, Tam hoàng tử đâu ạ?" Vương Tự Bảo cứ nghĩ Hứa Chấn Hoa ở cùng với mẹ chồng mình.
Lục Quý phi cong môi cười dưới lớp màn che, chỉ về phía sau: "Chính là tiểu thái giám kia kìa."
Vương Tự Bảo quay đầu nhìn tiểu thái giám đang được Lan Hương ôm trong lòng, thở phào một cái.
Mạng của đứa bé này quả rất quan trọng.
Vương Tự Bảo vội vàng nói: "Thế thì tốt. Thôi, chúng ta mau trốn đi, nếu không bọn chúng sẽ đến đây mất."
"Được." Lục Quý phi là người không có chủ kiến, Vương Tự Bảo nói gì bà làm nấy. Bà cũng hiểu tình hình hiện giờ rất phức tạp, chỉ cần bà nghe lời, không gây thêm loạn là được.
Vương Tự Bảo không chạy ngay vào căn phòng rộng nhất của nơi này mà đến phòng khuất và to hơn. Nhóm người Lục Quý phi cũng theo sau.
Phòng này đầy bụi và mạng nhện, cho thấy rất lâu không có ai đến nơi này.
Vương Tự Bảo không kiểm tra cơ quan trong căn phòng mà để Mỹ Cảnh lấy một chiếc thang dưới chiếc giường cũ nát ra.
Mật thất của nơi này không nằm ở dưới mà ở trên nóc. Chu Lâm Khê đã nghe theo đề nghị của Vương Tự Bảo để sửa lại như vậy.
Bình thường nếu có người vào phòng lục lọi, họ sẽ ngẩng đầu lên nhìn trần nhà, nhưng rất ít người xem xét kỹ phía trên trần mà sẽ tập trung kiểm tra dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2424765/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.