Nhà ngoại của Lâm Uyển Yên chỉ có chức quan lục phẩm ở Thiều Kinh, bọn họ ưng ý diện mạo của nàng nên chủ động đưa về khi nàng đã mất cả cha lẫn mẹ.
Thật ra mục đích thật sự của nhà đó là để Lâm Uyển Yên dựa vào thân phận cô nương của Lục gia để vào Hoàng cung, từ đó giúp họ có được địa vị cao hơn.
Thế là cô thiếu nữ ngây thơ bị người ta lừa, còn bị chuốc thuốc để tiến cung trong buổi tuyển tú.
Khi nàng tỉnh lại thì đã ở trong hoàng cung, muốn chạy cũng không được.
Cho dù nàng có không muốn, thì dung nhan của nàng sao có thể thoát khỏi con mắt của Thiều Văn đế?
Cuối cùng, để giữ mình trong sạch, Lâm Uyển Yên đã nghĩ ra một kế. Khi người khác gây hấn với nàng, nàng đã dùng chiếc trâm cài tóc của đối phương mà rạch lên má trái của mình, thành công đổ tội cho kẻ đó.
Cứ thế, nàng vừa giải quyết được đối thủ, lại không phải thị tẩm, đồng thời còn được an ủi bằng cách được phong làm tài nhân.
Về sau khi biết được sự thật, Chu Vĩnh Hồng không thể không cẩn trọng làm nhiều chuyện. Cũng nhờ có sự giúp đỡ của Chu Vĩnh Hồng, Lâm Uyển Yên mới từng bước trở thành Quý phi, từ đó không còn bị người khác ức hϊếp khi ở hậu cung nữa.
Vốn Chu Vĩnh Hồng không có ý định lấy Phùng thị, nhưng kể từ khi Phùng thị nhìn thấy Chu Vĩnh Hồng lúc hắn đến thăm Vĩnh An Hầu phủ, nàng chỉ tâm niệm muốn gả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2424761/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.