Khoảnh khắc tóc của bọn họ rơi xuống, không phân biệt nổi đâu là tóc của mình, tạo cảm giác hai hợp một, trong ta có người, trong người có ta.
Chu Lâm Khê tỉ mỉ chia tóc ra làm hai, sau đó cẩn thận bỏ vào hai cái hầu bao giống hệt nhau.
Điều này có ý nghĩa là kết thành vợ chồng.
Không hiểu tại sao, khoảnh khắc này khiến Vương Tự Bảo cảm thấy rất thiêng liêng, khiến nàng càng thêm tôn trọng cuộc hôn nhân của hai người.
Làm xong mọi thứ, Chu Lâm Khê tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bước xuống giường trước mặt Vương Tự Bảo, kết quả là những cái nên thấy và những cái không nên thấy Vương Tự Bảo đều nhìn thấy sạch sẽ.
Nàng muốn vờ như không nhìn thấy gì nhưng người ta lại quay người lại bế nàng lên.
"Làm gì vậy?" Vương Tự Bảo nói nhỏ.
"Mình cùng đi tắm." Chu Lâm Khê nói như lẽ dĩ nhiên.
"Tắm uyên ương?" Vương Tự Bảo buột miệng nói.
Tắm uyên ương? Không tồi, rất có tính hình tượng.
"Ừ, tắm uyên ương." Chu Lâm Khê nói xong liền bế Vương Tự Bảo dậy, rồi đi về phía phòng tắm.
Vợ chồng bọn họ đều có thói quen tắm vào buổi sáng, nhưng thường là sau khi luyện công xong mới tắm. Sáng nay hai người dậy muộn hơn bình thường rất nhiều, Lương Thần đã sai người mang nước nóng vào phòng tắm từ phía cửa sau từ sớm.
Thiết kế phòng tắm cũng là ý của Vương Tự Bảo.
Nàng không quen để người hầu ra vào ở trong phòng ngủ của mình, bèn làm một ngăn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2422932/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.