Chơi bời cả buổi sáng xong, đến 11 rưỡi, cả nhóm hẹn nhau ở trước cổng công viên, thống nhất cùng nhau đi ăn nướng ở một nhà hàng gần đó, chỉ mất 10 phút đi bộ.
- Lạnh không? - Cố Minh quay sang hỏi em gái. Mùa đông ở đây rất lạnh, dù không có tuyết nhưng chỉ cảm nhận từng cơn gió thổi qua thôi đã buốt hết cả da thịt.
Nhã Hi lắc đầu, nói :
- Không lạnh, vừa chơi xong mệt chết đi được, em còn đang nóng đây này!
- Nóng nhưng bây giờ không được cởi áo khoác đâu, đang ở ngoài đường, gió thổi mạnh lắm, lỡ cảm ra đấy. Đợi vào nhà hàng thì cởi cũng được.
- Được, được, nghe anh.
Đám anh em tốt của Nhã Hi đi sau thì cứ im re, Tô Hiểu trầm ngâm, còn Hứa Vĩnh Kì đang quan sát thái độ của hai anh em nhà này. Từ lần đầu tiên nhìn thấy Cố Minh ở trường, cậu đã cảm giác thái độ của anh đối với Nhã Hi có hơi quá phận của một người anh trai, họ lại không phải anh em ruột, nên chắc chắn, Cố Minh có tình cảm với Nhã Hi. Chỉ là cô ngốc này đánh nhau thì giỏi mà trong chuyện tình cảm thì lại rất khù khờ.
Cả đoạn đường đến nhà hàng, chỉ có Cố Minh và Nhã Hi nói, Hứa Vĩnh Kì cũng muốn xen ngang nhưng lại nhịn, vẫn muốn quan sát thêm. Dù sao thì, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Đến nhà hàng, Tô Hiểu chưa kịp ngồi xuống ghế bên cạnh Nhã Hi thì bị cậu Hứa nào đó nhanh tay cướp mất, bên còn lại thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-dau-co-muon-lay-anh-khong/212463/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.