Đám nữ sinh đang bàn tán hoảng hốt nhìn về phía người vừa đập bàn, là Hứa Vĩnh Kì. Cậu ta bước đến nữ sinh vừa nói, nở một nụ cười đẹp trai nhất của cậu, sau đó nói từng chữ một
- Cậu có ăn không ?
Cô gái này tưởng Hứa Vĩnh Kì muốn ăn cùng mình, e lệ nói :
- Có, tớ có ăn. Cậu cứ ngồi xuống tự nhiên.
Cô gái vừa nói xong, cậu ta cầm khay thức ăn chưa động đến của cô gái mang đến cho một nữ sinh khác, bảo cô ta ăn, rồi quay trở lại, ngọt ngào nói với cô nữ sinh vừa nói xấu Nhã Hi
- Tôi thấy cậu thích nói hơn thích ăn. Thôi thì cứ nói đi đã rồi ăn sau cũng được. Mà tốt nhất không nên ăn làm gì, miệng cậu, nên dùng để nói thì hơn
Cô nữ sinh kia vừa xấu hổ, vừa tức, bắt đầu khóc. Hứa Vĩnh Kì không chút bận tâm, quay lại bàn ăn
- Cậu để ý làm gì mấy chuyện đó ?- Nhã Hi vừa cúi đầu ăn vừa nói
- Bọn họ nói xấu cậu mà, rõ ràng như thế.
- Quen rồi - Nữ sinh ngồi bên cạnh Nhã Hi, Tô Hiểu, cô bạn duy nhất có thể chơi được với Nhã Hi và cũng là người bạn thân nhất, cùng học, cùng chơi với Nhã Hi từ tiểu học nói
- Trước giờ luôn thế sao ? Nhưng họ quá đáng như vậy...
- Ngậm miệng cậu lại và ăn đi - Nhã Hi bình thản nói
- Triệu Nhã Hi, tôi biết gia cảnh nhà cậu, nhà cậu rất giàu. Và cậu có thể dùng tiền để bịt miệng họ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-dau-co-muon-lay-anh-khong/212454/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.