Khi đi lướt qua người đàn ông đó, Cố Minh gọi một tiếng. "Ngô Phi"
Người tên Ngô Phi chậm rãi quay lại nhìn Cố Minh.
"Cậu là ai? Sao lại biết tên tôi?"
"Tôi trả nguyên câu này lại cho ông. Ông có quan hệ gì với bố mẹ tôi, tại sao mỗi năm đều đến thăm họ?"
Ngô Phi run run chỉ Cố Minh, nói.
"Cậu bảo sao, cậu, cậu, cậu là con của Cố Quang?"
"Trả lời tôi đi, ông có quan hệ gì với bố mẹ tôi?"
Cố Minh kiên nhẫn muốn nghe ông ta trả lời, thế nhưng ông ta cứ lắc đầu nguầy nguậy, mặt rúm lại, rồi bỏ chạy. Nhưng vừa chạy được mấy bước, đã bị mấy người áo đen cao to chặn đường, là vệ sĩ của Cố Minh. Là quan hệ gì mà năm đó lại bị tình nghi là thủ phạm?
Vệ sĩ của Cố Minh bịt mồm Ngô Phi, đưa ra xe. Còn Cố Minh rảo bước vào nghĩa trang, quỳ xuống trước mộ của bố mẹ, mà trên mộ, đã đặt một bó hoa cúc vàng lớn. Cố Minh cúi đầu, nói rất nhỏ, tựa hồ lời nói ra bị tan ngay vào không khí.
Nói xong, dọn dẹp mộ của bố mẹ thật sạch sẽ. Thật ra trước đây, Cố Minh từng có một thời gian trách Cố Gia Kiệt, tại sao bao nhiêu năm anh không về thăm em trai, ngày giỗ cũng không về thăm bố mẹ. Nhưng lần đó khi gặp Cố Gia Kiệt ở Anh, anh mới biết được, là vì Cố Gia Kiệt vẫn trốn tránh bố mẹ Nhã Hi, nên không đến vào đúng ngày giỗ, mà thường về nước, đến trước 1 tuần, đã dọn dẹp mộ cho bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-dau-co-muon-lay-anh-khong/1193350/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.