Dạo trước, Nhã Hi thích ăn bánh ngọt đến nỗi mà còn lên mạng tìm hiểu các loại bánh, những đại thần bánh ngọt, sau đó biết được cái tên này. Leo. Chỉ có một tên này thôi, không có tấm ảnh nào của anh cả. Vì thế, nó càng kích thích Nhã Hi tìm hiểu anh. Sau đó, cô đọc được mấy bài viết về việc anh được nhận giải cho chiếc bánh sáng tạo nhất, độc đáo nhất trong một cuộc thi quốc tế, còn cả giải "người làm bánh ngon nhất ", cuộc thi tổ chức với quy mô thế giới. Cô biết thêm được vài thông tin nữa đó là, anh chàng này còn rất trẻ, chưa tới 30 mà đạt được những thành tựu đáng nể. 
Cô hỏi anh để xác nhận lại, anh thản nhiên gật đầu. 
Nhã Hi tưởng mình sắp bay lên mây xanh rồi. Mình gặp được người thật, còn được nói chuyện với anh nữa. Nhưng vui mừng còn chưa hết, cơn xấu hổ ập đến, cô còn vừa nói là biểu diễn để thu hút khách, thật sự rất mất mặt. 
Còn về phần Cố Gia Kiệt, thực ra chính bản thân anh cũng không biết tại sao lại nhận cô bé này vào làm. Tiêu chuẩn không đủ, kinh nghiệm không có, còn rất trẻ con nữa. Anh chỉ thấy, cô bé khiến cho anh cảm giác rất quen thuộc. 
- Được rồi!- Cố Gia Kiệt lên tiếng kéo Nhã Hi lại dòng suy nghĩ ban đầu. 
- Đây là các nhân viên của quán, đây là Higo, và đây là Lưu Tinh. 
Nhã Hi mỉm cười và giơ tay ra bắt từng người. Higo có vẻ thân thiện, nhưng Lưu Tinh thì hơi khó gần thì phải. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-dau-co-muon-lay-anh-khong/1193330/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.