Hôm sau, Phương Mai thức dậy thấy mình đang nằm trong xe ngựa. Thì ra đám nam nhân không nỡ để nàng dậy sớm nên cho Thiệu An bế nàng nhẹ nhàng đặt lên xe.
- Ơ!
- Nàng tỉnh rồi sao? Chúng ta đang trên đường đến Dạ quốc đó.
- Liễu Tranh, Liễu Thanh! Sao các ngươi lại ở đây? Không phải các ngươi còn trông coi Trúc Diệp khách điếm nữa sao?
- Nàng không thích chúng ta đi cùng?
- Không phải. Là ta hơi bất ngờ thôi.
- Bọn ta đã sắp xếp mọi thứ xong xuôi mới đi cùng đó.
- Ừ, vậy tốt rồi.
- Nàng hãy gọi chúng ta là Thanh và Tranh đi. Ta không thích nàng như vậy xa lạ chút nào.
- À được.
- Mau rửa mặt đi nào. Đây là bữa sáng chúng ta tự làm đấy. Hôm nay đến lượt bọn ta chăm sóc nàng.
- Ừ. Mà ta đã khỏe rồi không cần lại làm phiền mọi người chăm sóc đâu.
- Bọn ta là tình nguyện làm, nàng đồng ý nha!
- Ha ha! Được rồi. Đừng có làm như ta không cho các ngươi làm vậy chứ.
- Ha ha...
Phương Mai thò đầu qua cửa sổ xe ngựa ngắm cảnh hóng gió. Bỗng, Liễu Tranh kêu lên:
- Cẩn thận!
Chàng kéo nàng vào lòng mình rồi thở phào nhẹ nhỏm. Phương Mai lúc này ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra cả.
- Nàng thật là. Mới nãy không phải ta để ý thì cành cây đã va vào nàng rồi. Có biết như thế là bị thương không hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-dao-hoa/2806775/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.