Cũng vì số người gia tăng nên khi tới bữa tối, một chiếc bàn nhỏ được kê thêm vào phòng ăn cho nữ quyến sử dụng.
Nhìn Tư Vũ Thánh cùng Vân Khoảnh Dương, sau đó trải qua lời giới thiệu của Vân Phi Vũ, phu phụ Nghiêm Thiên Mẫn giật mình không thôi, nhưng sau khi nói chuyện một hồi, bọn họ cũng nhanh chóng tiếp nhận chuyện này. Dù sao đó cũng là lựa chọn của huynh đệ cùng đại ca nhà mình, hơn nữa bọn họ ở bên nhau cũng không tồi, trên hết, bản tính của Nghiêm Thiên Mẫn vốn vô cùng hào sảng, là một người yêu thích kết giao bằng hữu, bọn họ lập tức trở nên thân thiện.
Bởi vì trên bàn ăn còn có nữ tử cùng hài tử, sau khi dùng xong bữa tối, mọi người chuẩn bị dọn dẹp, mà Ỷ Thần ăn no liền trèo lên người Vân Phi Vũ, nằm trong lòng y, buồn bực không nói.
“Tiểu Thần, sao vậy?” Vân Phi Vũ vuốt đầu hắn, ôn nhu hỏi.
“Cái thân thể tiểu hài tử khốn kiếp này tới bao giờ mới chịu lớn lên đây? Người đã không ăn được, đến rượu cũng không thể uống.” Ỷ Thần buồn bực không thôi, nhưng cũng đành vậy, hắn dán mặt lên ngực Vân Phi Vũ, bàn tay nhỏ bé ôm chặt thắt lưng y, thỏa mãn cọ tới cọ lui.
“Ha ha, Tiểu Vũ, tiểu hài này cũng dính lấy đệ quá đó chứ. Tiểu tử nhà chúng ta cũng chỉ dính lấy mẫu thân của nó thôi.” Nhìn bức tranh phụ tử ấm áp này, Nghiêm Thiên Mẫn không khỏi cảm khái.
“Phi, chàng cứ suốt ngày ra ngoài tụ tập cùng đám hồ bằng cẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1521002/quyen-7-chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.