Hơi thở dần vững vàng như vẫn không thấy y tỉnh lại, Tư Vũ Thánh khẽ cau mày, nhìn bầu trời vẫn còn đen tối, nghĩ nghĩ, mặc bào y, ôm vật nhỏ ra khỏi phòng. Một lát sau, hai người đã tới được tiểu viện hẻo lánh kia.
“Lí lão.” Tư Vũ Thánh đứng trước cửa khẽ gọi.
‘Lạch cạch’ một tiếng, căn phòng dấy lên ánh sáng, sau đó cánh cửa mở ra, Lí Sầm nhìn vẻ mặt lo lắng của nam nhân, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức đem tầm mắt chuyển rời lên người trong ngực hắn: “Y làm sao vậy? Sinh bệnh?”
Tư Vũ Thánh cúi đầu nhìn người trong lòng, ngữ khí thoáng run rẩy: “Khi nãy hơi thở dừng lại một lúc, sau đó ho khan hai tiếng lại trở về trạng thái hôn mê. Ta đã chuyển nội lực sang cho y nhưng y vẫn bất tỉnh.”
“Lại cãi nhau sao?” Lí Sầm âm thầm thở dài, xoay người trở về phòng: “Ôm vào đây đi.”
Bắt mạch, kiểm tra nhịp tim, y nhìn về phía nam nhân đang căng thẳng trông ngóng: “Không sao, chỉ là quá mệt mỏi nên đã ngủ rồi.”
Tư Vũ Thánh thở phào nhẹ nhõm, khom thân định ôm người rời đi.
“Giáo chủ, ta cảm thấy để y ngâm mình trong dược dục là tốt nhất, như vậy mới khôi phục nhanh, cũng có lợi cho thân thể y.”
Tư Vũ Thánh ngừng động tác, thu tay, sau đó gật đầu: “Vậy phải làm phiền Lí lão rồi.”
Lí Sầm cũng không nói nhiều, ra khỏi phòng bắt đầu chuẩn bị.
Sương khói mờ ảo, trong phòng tràn ngập mùi hương đắng nghét của dược thảo, nhìn Vân Phi Vũ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520967/quyen-6-chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.