Vân Phi Vũ vui vẻ cầm quả trứng đầu tiên mà mình không bóp nát, hưng phấn bừng bừng chạy tới trước mặt Lang Ỷ Thần, đột nhiên phát hiện bản thân không khác chi một tiểu hài tử đang khoe công trạng, y không khỏi xấu hổ, đỏ bừng mặt.
Tiểu hài tử kia lại tươi cười nhìn y, sau đó cổ vũ: “Vũ, ta biết ngươi có thể làm được.”
Tuy rằng bị tiểu hài tử khen ngợi có chút không được tự nhiên, nhưng y vẫn thực sự cảm động, lập tức vứt bỏ cảm giác xấu hổ nho nhỏ trong lòng, tiếp tục luyện tập.
Trải qua huấn luyện khắc khổ, rốt cuộc y có thể thuần thục điều khiển lực cầm nắm mọi thứ. Hôm nay, y đang múa kiếm trong tiểu viện, Âu Dương Ngọc vẫn luôn cắm cọc trong phòng dược liệu lại đột nhiên xuất hiện.
“Có được sức mạnh lớn như vậy cũng không biết vận dụng, đáng tiếc, đáng tiếc!”
Do tác dụng của dược vật nên cảm quan của Vân Phi Vũ linh mẫn hơn trước rất nhiều, tuy rằng thanh âm của lão đầu không lớn, nhưng y có thể nghe rõ ràng nội dung hắn nói.
Lập tức dừng động tác, y xoay người nhìn về phía lão đầu, cung kính thi lễ: “Mong Âu Dương lão bá chỉ dạy.”
Âu Dương Ngọc vì chuyện lần này nên vẫn thẹn trong lòng, quả thực có ý muốn chỉ điểm, hắn liền xoa cằm liên tục gật đầu: “Nhìn ngươi có thành ý như vậy, lão đầu ta sẽ dạy ngươi hai chiêu.”
“Kỳ thực, xét tình trạng hiện nay của ngươi thì học quyền pháp thích hợp hơn, đem cơ thể cường hóa thành kình lực, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520846/quyen-5-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.