Nhấc chân đá lên cánh cửa, Tích Vô Nhai không để Vân Phi Vũ có cơ hội phản kháng, nhanh chóng ép lên đôi môi doanh nhuận trơn bóng kia, liên tục liếm lộng, cắn nhẹ, lửa giận trong lòng cùng dục vọng xen lẫn, hận không thể một ngụm nuốt sạch người trong lòng.
Hiểu được người tới là ai, nhưng y còn chưa kịp phản kháng đã bị nụ hôn bá đạo kia khiêu khích khiến thần trí mơ màng, cho tới khi hơi ấm trên môi rời đi, y mới đột nhiên bừng tỉnh lại phát giác mình đã nằm trên giường, mà người nọ đang chống đỡ cánh tay cúi đầu nhìn mình, ánh mắt mông lung thoáng hiện dục vọng mạnh mẽ.
Kinh ngạc, hoảng hốt, sợ hãi dâng lên, còn có mang theo một chút chờ mong, giọng nói Vân Phi Vũ trở nên khàn khàn: “Huynh….”
Không để y có cơ hội mở miệng, đôi môi lại ép chặt xuống dưới, mang theo dục vọng mạnh mẽ, khẽ mở hai hàm răng của y, tùy ý liếm lộng khuôn miệng, mút vào chiếc lưỡi thơm mềm, sợi chỉ bạc trong suốt theo khóe môi hai người trượt xuống, cố gắng kiềm chế thanh âm rên rỉ, trong phòng hiện lên một mảnh tình sắc vô hạn.
Vân Phi Vũ bị hôn tới đầu óc choáng váng, thật vất vả chờ hắn đình chỉ nụ hôn bá đạo cuồng nhiệt lại bị động tác tiếp theo dọa đến.
“Huynh… huynh làm cái gì?”
Tích Vô Nhai cởi bỏ đai lưng của y, gò má ửng hồng không đẹp như trước kia, ánh mắt sâu thẳm hơi đổi, sau đó cúi đầu cười tủm tỉm, hơi thở nóng rực lướt qua tai y: “Nương tử…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520766/quyen-2-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.