Ta im lặng một lúc, không nhịn được hỏi:
"Biểu ca cho rằng vừa rồi ta nên ứng xử như thế nào mới được coi là đúng mực?"
Ta thề là ta hỏi một cách chân thành nhưng Chu Kim An lại nhíu mày, nhìn ta với ánh mắt sâu xa.
Nguyễn Tố Tâm trong vòng vây của các tiểu thư, bước đi uyển chuyển, dáng vẻ muôn phần tuyệt vời.
Quả nhiên nàng cũng mặc một bộ váy vân gấm giống hệt ta.
Các tiểu thư nhìn ta với vẻ mặt châm biếm, như đang chế giễu ta không biết lượng sức mình, dám sánh vai với đệ nhất khuê nữ kinh thành.
Nguyễn Tố Tâm lại tươi cười rạng rỡ, không hề có vẻ ngại ngùng hay lúng túng vì đụng hàng, cười tủm tỉm nói: "Trang tiểu thư lần đầu tham gia tiệc, Kim An chắc chắn phải chăm sóc biểu muội thật tốt."
Chu Kim An lấy lại vẻ nho nhã, đứng dậy chào hỏi từng vị tiểu thư.
Tiệc đang vui, Nguyễn Tố Tâm được An quốc công và phu nhân mời đàn một khúc đàn cổ tranh "Phượng cầu hoàng" trước mặt mọi người.
Tiếng đàn du dương, như khóc như than, một khúc đàn xong, mọi người đều thở dài.
An quốc phu nhân cười tươi, sai An thế tử tặng Nguyễn Tố Tâm một bông mẫu đơn đẹp nhất làm phần thưởng, rõ ràng là có ý muốn tác hợp.
Nhưng An thế tử không nhúc nhích, ánh mắt không ngừng liếc nhìn ta.
Bầu không khí bỗng chốc trở nên ngượng ngùng, trên khuôn mặt luôn đoan trang thanh lịch của Nguyễn Tố Tâm cũng lộ ra một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-chua-dung-tuong-nam/3572806/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.