Đi đến gần, chỉ thấy hắn nhắm chặt mắt, mặt đỏ bừng, bộ ng ực trắng nõn tr@n trụi thở hổn hển, lấm tấm những giọt mồ hôi nhỏ.
Trông có vẻ đau đớn lại bất lực.
Ta lắc đầu thở dài, có chút thương cảm.
Di nương quả là tàn nhẫn, không phải con ruột nên ra tay cũng thật là không nương tay.
"Biểu ca, xin lỗi, nếu muốn trách thì hãy trách di nương đi, ta cũng rất thiệt thòi."
Đứng nhắm mắt suy nghĩ một lúc, nhỏ giọng lẩm nhẩm những trình tự tiếp theo.
"Cởi áo, trèo lên, hôn tai, hôn miệng, chân đối chân..."
Chiếc áo mỏng màu tím sen trên người từ từ tuột xuống, để lộ chiếc yếm màu hồng, khi cởi váy thì do dự.
Hôm nay trời lạnh, ta thấy hơi rét.
Sức khỏe là quan trọng nhất, bị cảm lạnh thì không tốt.
Tay đặt trên váy rụt lại.
Người trên giường nhắm chặt mắt, khẽ rên.
"Biểu ca, Nam Quỳnh cởi áo cho huynh, huynh toàn là mồ hôi thế này, chắc là không lạnh đúng không?"
Đợi một lúc, hắn không trả lời, rõ ràng là không từ chối.
Những ngón tay thon thả loay hoay, thế mà lại thắt chặt đai lưng thành một nút thắt chết.
Ta ngẩn người nhìn một lúc lâu, nghi ngờ lên tiếng: "Ủa, đây là nút thắt gì thế..."
Trong căn phòng tĩnh lặng, đột nhiên vang lên tiếng cười khẽ.
Ta bỗng chốc dựng tóc gáy, run rẩy nói: "Ai đó?"
Không ai trả lời.
Cẩn thận quan sát xung quanh, mọi thứ vẫn bình thường.
Thở phào nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-chua-dung-tuong-nam/3572801/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.