(*Chưa đụng tường Nam: Câu thành ngữ đầy đủ là “chưa đụng tường Nam chưa quay đầu (不撞南墙不回头)”, ý chỉ sự cố chấp, chưa đến mức bế tắc thì không chịu hồi tâm chuyển ý, đồng nghĩa với "Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ)
Ta soi mình trước gương đồng.
Người trong gương có đôi má lúm đồng tiền, làn da trắng như tuyết, vòng eo nhỏ nhắn làm nổi bật dáng người yểu điệu, ai nhìn vào chẳng khen một tiếng giai nhân?
Nhưng biểu ca Chu Kim An lại không.
Hắn là công tử xuất chúng được phủ Thượng thư dốc sức bồi dưỡng.
Là công tử tuấn tú trong mộng của vô số tiểu thư khuê các.
Là Thám hoa khuôn phép nhất, giữ lễ nhất kinh thành.
Mà ta lại có vẻ ngoài chẳng hề khuôn phép.
Đôi mắt như muốn nói mà lại thôi, ẩn ẩn đưa tình.
Đôi gò b ồng đảo cao ngất như núi, trắng ngần như tuyết.
Vòng eo mềm mại như liễu rũ.
Ta mơ hồ cảm thấy mình sinh nhầm thời đại.
Cũng không biết cảm giác này có sai hay không.
Lúc này, hoàng hôn đã buông, trăng sáng như nước.
Ừm, thích hợp cho việc tình chàng ý thiếp.
Ta cầm một chiếc đèn lồ ng lụa đỏ, một hộp bánh hoa quế, nhẹ nhàng uyển chuyển đi về phía thư phòng của Chu Kim An.
"Biểu ca, Nam Quỳnh đến tặng biểu ca chút đồ ăn nhẹ." Ta nũng nịu đứng ngoài cửa gọi.
"Ta không đói, muội về đi."
Giọng nói lạnh lùng cất lên từ bên trong, vẫn hờ hững như thường lệ, xa cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-chua-dung-tuong-nam/3572797/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.