Nơi ở của Hoàng Nam nằm trong khu tập thể đã bị xuống cấp trầm trọng. Hành lang nối liền các phòng được người dân tận dụng triệt để phơi quần áo, chất đồ đạc... Nhìn căn phòng nhỏ hơn phân nửa phòng ở nhà mình, Mai Chi thầm thán phục. Mọi thứ đều ngăn nắp, sạch sẽ. Ở góc phòng nằm chễm chệ một cái kệ đầy sách báo đủ thứ tiếng. Chăn nệm được xếp gọn như kiểu quân đội.
- Tôi đói rồi, anh có gì ăn không?
- Cô đói hay không là việc của cô, sao lại muốn ăn chặn đồ của tôi?
Mai Chi đen mặt lườm Hoàng Nam.
- Cũng được, nếu tôi chết đói ở đây cũng không sao. Khỏi tốn tiền đi chôn.
- Cô giỏi lắm, chỉ được cái miệng.
Đã nghèo còn vướng cái nợ. Hoàng Nam tự hỏi liệu cô gái trước mặt là thần tài hay thần phá của.
Sau khi ăn mấy miếng bánh khô lót bụng, Mai Chi tự nhiên như nhà mình, mang chăn nệm ra ngủ.
- Cô sao còn chưa chịu về? Đêm hôm khuya khoắt nằm ở nhà con trai thì còn ra thể thống gì?
- Tại sao lại không? Nếu tôi phải trả tiền nhà thì đây là nhà của tôi. Anh được tôi cho ở ké thì phải cám ơn tôi một tiếng chứ.
Đến lượt Hoàng Nam đen mặt, chỉ có thể nuốt cục tức ôm gối ngủ dưới đất.
Ngủ mơ màng, Hoàng Nam lại thấy mình lạc trong cuộc rượt đuổi kinh hoàng của xã hội đen. Trong đêm đen, tiếng xe chạy ầm ầm, rít nhức lỗ tai. Tiếng la hét cùng tiếng dao, mã tấu... va chạm nhau. Một nhóm người thương tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-bui-doi/237952/chuong-4.html