Băng Linh Kiếm Vũ sải cánh bay đi trong không trung, Thượng Quan Tiếu Minh cũng bay xuống ngồi trên lưng linh thú của mình, dõng dạc ra lệnh - Trở về! Do sương mù nhiều nên không có ai để ý trên đầu mình có 1 nữ tử đang hiên ngang cưỡi huyền linh thú bay trên không trung, còn cô liếc xuống bên dưới, trong lòng còn cảm thấy nể phục ngọn núi này, từ đâu mà sương mù lại dày đặc như này? Qua khỏi đoạn sương mù dày đặc, tất cả hốt hoảng chỉ tay lên trời - Đó... đó là cái gì? - Là Băng Linh Kiếm Vũ! 1 trong thập huyền linh thú - Nhìn xem, trên kia... có người! - Mái tóc đó.... Chính là Đại tiểu thư Thiên Hà phủ, Thiên Hà Lâm Anh! - Chẳng nhẽ cô ta là Triệu Linh Thú cấp huyền thiên? Không thể nào! Rất nhiều người xì xào bàn tán về cô, thật không ngờ 1 phế vật bị người đời miệt thị lại trở thành tâm điểm của sự chú ý, lại trở thành vị tiểu thư ai nấy đều kính trọng Cô đáp xuống đất trước hàng ngàn ánh mắt kiêng nể - Vũ, ta đi đưa hoa, ngươi đi nghỉ đi nhé! Cô quay mặt nói với linh thú, cô và linh thú đã bàn bạc nên gọi nó là gì, nói tên của con linh thú ra rất dài nên cho 1 cái tên ngắn, đến lúc gọi cũng tiện hơn. Nghĩ hàng nghìn cái tên cuối cùng cô cũng lấy tên Vũ trong Băng Linh Kiếm Vũ, ngắn gọn, dễ đọc, rất tiện. - Rõ! Linh thú vừa dứt lời, cô giơ tay ra, linh thú liền biến mất, rồi cô nhanh chóng đi đến khu nhiệm vụ - Đây là hoa Băng Huyết! Cô giơ tay ra, hoa Băng Huyết xuất hiện, người phát nhiệm vụ giơ tay đón lấy nó rồi cất vào không gian của mình - Thiên Hà tiểu thư, đây là số tiền thưởng của người Người phát nhiệm vụ lôi ra 1 túi tiền, ắt hẳn bên trong có 1 vạn lượng bạc, cô cầm lấy túi tiền mỉm cười vui vẻ - Cảm ơn! - Thiên Hà đại tiểu thư xin dừng bước! Thượng Quan Tiếu Minh cất tiếng, cô đang định bước đi thì bị giọng nói này kéo lại - Thất vương gia có gì chỉ bảo? - Nay có duyên được làm quen với đại tiểu thư đây, bổn vương muốn mời tiểu thư về làm khách, không biết ý của tiểu thư thế nào? " Quả nhiên phong hoa lưu tình... Nếu là cô nương khác chắc đã bị tên đào hoa này sớm lấy mất trái tim thiếu nữ rồi, nụ cười gian manh, giọng nói ngọt ngào... Muốn tán đổ bổn tiểu thư, cứ mơ đi" - Thật ngại quá Thất vương gia, hôm nay ta có việc không thể về quý phủ của ngài, hôm khác nếu rảnh ta sẽ ghé qua Cô nhếch môi cười - Nếu tiểu thư đã nói vậy bổn vương sẽ không ép, hẹn ngày tái ngộ! Thượng Quan Tiếu Minh giơ tay nắm quyền thể hiện sự kính trọng, cô cũng gật đầu mỉm cười, giơ tay nắm quyền kính trọng lại. Cuối cùng cô quay lưng bước đi, để lại 1 con người đang cảm thấy hứng thú với 1 nữ nhân không hề rung động với mình Cô trở về phủ viện của mình, trên tay còn cầm 1 túi tiền hiên ngang bước vào phủ viện của mình - Tiểu Khắc, ta quay về rồi đây, em xem, ta mang về cái gì này? - Tiểu thư, cô về rồi! Tiểu Khắc ra đón, tâm trạng của y cũng đã tốt hơn nhiều, nghe theo sự căn dặn của cô, y đã chuyên tâm tu dưỡng và tu luyện, nếu chịu khó tiếp tục tu luyện, y sẽ đột phá đến cấp 5 - Ta không mang tay không về đâu. Cô đặt túi tiền lên bàn, mở túi ra bên trong có rất nhiều bạc - Woa, tiểu thư, cô kiếm về đó à? Mắt Tiểu Khắc sáng hết cả ra - Đương nhiên, 1 vạn lượng bạc đó, không ít đâu! Cô tự hào vỗ ngực mình, đúng là tự mình khâm phục mình mà - Tiểu thư rất giỏi! À đúng rồi, tiểu thư, vừa nãy Thân Vương gia kêu cô đến sảnh để bàn chuyện gì ý! - Ồ, ta biết rồi.. Chỗ này chúng ta mang đi tiết kiệm, có gì cần dùng thì mang ra, nếu cố gắng không chừng quá 1 năm chúng ta có thể phát tài rồi Cô nói, gương mặt sáng lấp lánh, giơ tay ra nắm lại quyết tâm nói - Tiểu thư tuyệt nhất! - Ta đi đây! Nói rồi, cô đi sang sảnh chính, vừa bước vào không khí căng thẳng đến kì lạ, không chỉ gọi cô đến và tất cả tiểu thư, di nương đều được gọi đến, cô tự hỏi chuyện gì mà nghiêm trọng đến nỗi tất cả đều đến với gương mặt trầm tư, sắc khí lo sợ như thế này - Phụ thân, có chuyện gì vậy? Sao mà không khí căng thẳng dễ sợ vậy? Nghe thấy tiếng của cô, mặt ai nấy đều sợ hãi, chẳng phải là bị cô dọa cho 1 trận sao? Bấy giờ khắp đô thị đều truyền tin đại tiểu thư Thiên Hà phủ là Triệu Linh Thú cấp huyền thiên, lập khế ước với Băng Linh Kiếm Vũ, nhanh chóng đã đến phủ của cô, khi nghe tin trên dưới phủ đều giật mình bất ngờ, không tin nhưng lại nghe bảo chính Thất vương gia nhìn thấy cô cười nói vui vẻ với huyền linh thú khiến tất cả không muốn tin cũng phải tin - Con gái, con trở thành Triệu Linh Thú cấp huyền thiên từ lúc nào? Phụ thân cô nghiêm mặt hạ giọng nói " Nhanh như vậy đã truyền đến rồi, so với tốc độ ánh sáng còn nhanh hơn, thật đáng sợ" - Vừa mới thôi Cô vừa nói vừa đi đến chỗ ngồi của cô, sau khi đã ổn định chỗ ngồi, cô lạnh giọng nói tiếp - Sao vậy phụ thân? Con gái trở nên tài giỏi như vậy người không thấy vui sao? - Sao lại có thể như thế được? Không hổ là con gái của ta, tài giỏi y như phụ thân nó vậy Ông cười đắc ý và vô cùng tự hào với đứa con này của mình - Còn 1 chuyện nữa ... Cô nghe vậy liền vảnh tai ra nghe, nhìn ông như đang chuyên tâm lắng nghe - Tối nay hoàng thượng sẽ mời tất cả quan văn quan võ trong triều và các vị vương gia đến dự hội, tiện thể cũng bàn chuyện cho Đại đấu Tân Võ Thần Giả- Tiền Minh Chủ Võ Lâm! Cô nghe xong có hơi bất ngờ, chỉ là bàn công chuyện với đi dự hội thôi mà, có gì mà phải căng thẳng vậy? Thật kì lạ Hết chương 16
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]