- Phụ hoàng, năm nay nhi thần có nghe Thái tử huynh nói sẽ có bất ngờ dành cho người, nhi thần to gan hiếu kì, mạn phép hỏi thái tử huynh bất ngờ đấy là gì? Vân Mục giơ quyền cúi người kính lễ nói, ám thị ánh mắt với thái tử. Nghe thấy giọng của tên Vân Mục, tất cả đều chú ý đến việc này. Cô và hắn đều ra sức cảnh giác, một trận hỗn loạn có vẻ sắp xảy ra rồi - Ồ, thái tử, còn có việc này nữa sao? Hoàng thượng mắt ý cười, có phần tự hào và vui mừng khi biết thái tử có kinh hỉ cho mình Thái tử nhận được ám thị lập tức cung kính đáp lại - Quả thực là như vậy, nhi thần định đợi lát nữa mới trình bày với phụ hoàng, ai ngờ Nhị đệ lại tò mò - Thái tử huynh, huynh có lòng hiếu thảo, muốn tặng quà cho phụ hoàng, đệ cũng chỉ là một lòng bái phục, muốn để cho phụ hoàng biết tấm lòng hiếu thảo của huynh thôi mà Vân Mục nói ngọt, thái tử vì vậy mà thấy bay lên tận chân trời góc bể nào rồi, mỉm cười khiêm tốn đáp lại - Nhị đệ khen quá rồi, ta không có vĩ đại như vậy, thấy phụ hoàng bận bịu chính sự, không có thời gian nghỉ ngơi, thiết nghĩ sau này phải cố gắng phụ giúp phụ hoàng, ổn định dân tình, quốc thái dân an, tương lai nối ngôi vua phải giống phụ hoàng, là một bậc đế quân yêu thương dân chúng Nghe những lời hùng hồn của thái tử, trong lòng cô không khỏi ớn lạnh, đúng là chỉ biết lấy lòng người khác, chả được cái tích sự gì " Bị người ta dắt mũi rồi không biết, sắp chết đến nơi rồi vẫn còn tin tưởng cái tên kia, thật không biết nếu ngươi làm Vua thì không biết Đại Đô loạn cỡ nào nữa" Đám thần quan kia nghe những lời đó của thái tử liền cảm thấy an tâm hơn hẳn, không ngừng khen ngợi - Thái tử rất đáng tin cậy, tương lai nhất định sẽ là một vị vua tốt - Thái tử giống như hoàng thượng vậy, sẽ là bậc đế quân cao cao tại thượng - Thái tử, nói hay lắm! Tiêu Hiền ta một lòng bái phục! Tiêu Hiền cung kính đáp lễ với Thái tử, tên thái tử nghe vậy cũng cúi người đáp lại - Đa tạ Tiêu môn chủ! - Haha, được lắm! Ta quả nhiên không chọn nhầm người! Vậy, thái tử, món quà của ngươi là gì, phụ hoàng ngươi không đợi được rồi Hoàng thượng cười lớn, có vẻ rất là tự hào với vị thái tử này, không biết sau khi xem món quà đầy bất ngờ này, hoàng thượng còn nghĩ thế không - Tuân lệnh phụ hoàng! Thái tử chắp tay cúi người nói, Vân Mục nhếch mép cười, kịch hay sắp sửa bắt đầu rồi Cô theo dõi vẻ mặt của Vân Mục từ nãy đến giờ xem ra thật sự có vấn đề rồi Tên Nhị vương gia này đột nhiên chuyển ánh mắt nhìn cô một cách đáng sợ, cẩn thận, trong một giây cô nhận ra rằng tên này đã biết cô theo dõi, vì vậy, cô cũng đáp trả lại Vân Mục bằng ánh mắt sát khí rồi ngoảnh mặt đi chú ý đến cái kinh hỉ kia Bộp! Bộp! Thái tử vỗ tay 2 cái, một nhóm nữ vũ công từ bên ngoài bay vào, múa may quay cuồng, mấy ông lão quan kia ra sức khen ngợi - Đẹp đấy! - Múa rất hay! - Người thái tử chọn quả nhiên rất tốt!!! " Tốt cái đầu mấy ông ý" Cô chửi mấy ông quan kia ở trong đầu, cô thật cáu à nha, giận bay màu luôn, người tốt thì không khen, người xấu thì lại khen nấy khen để, tí nữa xem xem các ông còn khen được câu nào không Xem múa được lúc lâu, cô phát hiện ra rằng không hề có vấn đề gì, cả quá trình cũng chỉ có múa chẳng qua nó hơi nhạt, dễ buồn ngủ thôi chứ cũng không hề có gì đặc biệt " Tên Vân Mục này không biết định làm gì nữa" Tuy chưa có gì nhưng cô vẫn đặc biệt cảnh giác, hắn cũng vậy, tập trung cao độ chú ý " Nhị ca không biết sẽ ra tay hạ thủ vào lúc nào nữa, đoàn vũ công này tuy múa cũng đẹp nhưng có vẻ có gì đó rất không ổn" Màn múa kết thúc, đột nhiên có rất nhiều người cầm những tấm vải xếp thành hàng với nhau tạo thành 2 dòng chữ lớn " Chúc Hoàng Thượng Phúc Như Đông Hải, Thọ Tỉ Nam Sơn" Ngay lập tức tất cả các thần quan quay mặt lại, quỳ xuống cung kính đồng thanh nói Thấy tất cả làm vậy, cô cũng quỳ theo - Chúc Hoàng Thượng Phúc Như Đông Hải, Thọ Tỉ Nam Sơn!!! Hoàng thượng cười lớn, vô cùng mãn nguyện với món quà đầy bất ngờ này, đến lúc này cô vẫn chưa biết tên Vân Mục này định làm gì Trên trời lúc này, xuất hiện rất nhiều hoa khổng Đăng, trên những hoa khổng đăng đó đều được gán một chữ "Thọ" - Nhìn xem, hoa Khổng Đăng kìa, đẹp thật đấy! - Đẹp quá!!! - Thái tử, người thật có tâm, hoa Khổng Đăng ở Đại Đô này được xem là hoa tượng trưng cho tuổi thọ lâu dài, nay lại được dán thêm chữ " Thọ", há chẳng phải đã thọ nay càng thọ hơn sao? La Tô môn chủ lớn giọng nói, hoàng thượng lại cười lớn - Hahaha!!! Tốt lắm! Tốt lắm!!!! Xoẹt!! Đột nhiên rất nhiều mũi tên từ phía dưới bắn lên trên những chiếc đèn hoa Khổng Đăng kia, người nào xui xẻo thì bị trúng thôi - Aaaaaa!!! Đám vũ công kia từ đâu xé cái váy kia ra rồi rút vũ khí ra, cả người một bộ đồ từ đầu đến cuối đều là đen, bọn chúng là đàn ông, là đàn ông đấy!!! Ôi mẹ ơi!!! Đồng thời, mấy mũi tên kia khiến hoa Khổng Đăng rơi xuống cùng với mấy thứ bột màu phấn kia lả tả rớt xuống Cô và hắn vội vàng hét to, thi triển phép thuật - Bảo vệ hoàng thượng!!! Tất cả các thị vệ lập tức rút kiếm ra bảo vệ hoàng thượng, mọi người bắt đầu hỗn loạn chạy lung tung hết cả lên. Các vị môn chủ bắt đầu vào tư thế chiến đấu " Bột này là... Sương Tử!!!" Cô ngửi thấy thứ bột kia, hốt hoảng hét to - Mọi người cẩn thận!! Đấy là bột Sương Tử!!! Nghe cô nói, tất cả sợ hãi vội vội vàng vàng che mặt lại. Thứ bột này rất nguy hiểm, một khi dính phải gương mặt sẽ trở nên khó coi, toàn bộ ngũ quan đều bị phù lên, sau đó sẽ hoại tử, dần dần chết mòn đi " Tên Vân Mục này vì hại Thái tử mà dám tung ra loại bột này, hắn không sợ chính bản thân mình cũng dính phải sao?" Không nghĩ nhiều nữa, cô dùng phép tiêu hủy thứ bột nguy hiểm kia. Đúng lúc, đám sát thủ kia bắt đầu bay lên chỗ cô giao đấu Cô phản ứng nhanh tránh được đòn kiếm của mấy tên sát thủ kia sau đó nhanh chóng vung tay tạo ra một kết giới ở chỗ hoàng thượng, hét to - Mọi người vào kết giới này, sẽ bảo vệ an toàn cho mọi người. Các vị môn chủ, chúng ta ra tay thôi!!! Hết chương 88.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]