Sáng hôm sau khi cô vừa mới tỉnh dậy, Diệp Chi đã ở phủ viện cô nói là muốn nói chuyện với cô nhiều hơn, cô cũng không ngần ngại mà đồng ý
- Mẫu thân, 5 năm qua người đã sống như thế nào vậy? Người hẳn phải khổ cực lắm, gầy đi hẳn rồi này!
- Ta không sao. Lúc đó, đi lang thang được một vài tháng thì gặp được Tục Cô môn chủ, người đã thu nhận ta, cho ta chỗ ăn chỗ ở nên ta rất cảm kích. Sau này chúng ta nên biết ơn họ!
Diệp Chi mỉm cười nhẹ nhàng nói, vừa nói vừa nhớ lại hồi ức
- Vâng. Sẽ thế! Mẫu thân, tại sao lúc đó người lại theo thúc thúc bỏ trốn?
Cô dò hỏi, Diệp Chi liền chuyển sang ánh mắt đượm buồn
- Là ông ta ép ta! Ông ta nói nếu ta không theo sẽ dùng mảnh Phù Lệnh giết chết con!
Mảnh Phù Lệnh? Là thứ gì vậy ạ?
- Là một thứ vô cùng nguy hiểm, nó có thể điều khiển vạn vật, nghe theo mọi sự chỉ bảo cho chủ nhân của nó, tuy nhiên đã bị vỡ làm 3 mảnh, trong đó có một mảnh có ở trong người con! Con phải cẩn thận, rất nhiều người đang săn lùng nó đấy!
Diệp Chi ra vẻ mặt nguy hiểm khiến cô lạnh toát mồ hôi, cô tự nhiên có 1 cảm giác bất an đến kì lạ
"Trong người mình có cái thứ đấy? Vậy việc đau tim hẳn là có liên quan"
- Vậy tại sao thúc thúc lại có thứ...
- Ta không muốn nói nữa. Nhắc đến lại đau lòng, chúng ta nói cái khác đi!
Cô chưa kịp hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-ba-dao-vuong-gia-ta-sung-ai-nguoi/1640231/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.