Sau cơn phấn khích, Phạm Văn Phong cầm giỏ trúc quay lại phòng khám bệnh, nhét tất cả gà rừng vào chuồng gà ở sân sau.
Trước kia hộ nông dân nào cũng đều nuôi gà, vì vậy gia đình của Phạm Văn Phong có để lại một vài cái lồng sắt.
Lo lắng mấy chiếc lồng này có thể không đủ, Phạm Văn Phong đã sang nhà hàng xóm để mượn một vài chiếc lồng sắt.
Sau khi chuẩn bị lồng sắt xong, Phạm Văn Phong lại lên núi, vẫn dụ gà rừng theo cách như trước, sau đó dùng làn tre chụp xuống, một mẻ hốt hết đống gà rừng bị hấp dẫn tới.
Hiện tại tốc độ phản ứng của cơ thể anh nhanh hơn rất nhiều so với người thường, và tất nhiên cũng nhanh hơn rất nhiều so với gà rừng, khi gà rừng còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Phạm Văn Phong tóm được, chỉ có thể ngoan ngoãn trở thành cá trong chậu.
Như thế cứ lặp đi lặp lại vài lần, cho đến khi trời tối mịt, Phạm Văn Phong đã bắt được ba mươi con gà rừng.
Nhìn thấy nhiều gà rừng như vậy, trong lòng Phạm Văn Phong tràn đầy vui mừng, nếu tính một con gà rừng là hai trăm tệ, thì đám gà rừng này trị giá khoảng chừng tận sáu nghìn tệ đấy!
Chờ đến ngày mai khi bán nó đi, có thể kiếm được sáu nghìn tệ, anh tin chắc rằng trong vài ngày có thể có được ba mươi nghìn tệ, sau đó sẽ trả được nợ của Lý Ngọc Mai.
Vào sáng sớm ngày hôm sau, Phạm Văn Phong lái chiếc xe ba gác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-thon-qua-phu/2653430/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.