Phạm Văn Phong vẻ mặt bất lực: "Cô không ngủ được, nhưng tôi cũng cần phải ngủ chứ! Ngày mai tôi còn phải lên thị trấn nữa!"
Lý Thi Vân nghe vậy thì sửng sốt, sau đó cô nhận ra rằng việc ở lại nhà người khác vào ban đêm quả thực không hợp lý.
Nhưng khi cô nghĩ đến chuyện trở về ủy ban thôn thì trong lòng hơi lo lắng, cô luôn cảm thấy người theo dõi mình vừa rồi có thể vẫn còn ở đó, nếu người đó đột nhập vào khi mất điện thì làm sao bây giờ?
Sau khi cúi đầu do dự, trong lòng Lý Thi Vân hơi băn khoăn, sau đó ngẩng đầu, khẽ hỏi: "Tôi, tôi có thể ở lại chỗ của anh không?"
Hả?
Phạm Văn Phong cho rằng mình nghe nhầm, ngẩng đầu nhìn người đẹp trước mắt, bởi vì vừa mới tắm xong nên toàn thân toát ra một mùi thơm rất đặc biệt!
Hơn nữa, vẻ ngoài cầu xin mang theo một chút ngại ngùng của cô quả thực làm cho anh chết mê chết mệt!
Vì vậy Phạm Văn Phong liền không chút do dự gật đầu: "Đương nhiên không thành vấn đề rồi. Nếu trưởng thôn muốn ở lại thì đến nhà tôi lúc nào cũng được hết!"
Lý Thi Vân sửng sốt, vội vàng lắc đầu: "Không cần đâu, ngày mai tôi sẽ tìm người sửa lại cửa sổ."
Trong lòng cô nghĩ thầm, anh đang đùa gì vậy, ở trong nhà anh suốt vậy mà được à? Cô nam quả nữ, anh muốn mọi người trong thôn nghĩ gì đây chứ?
Phạm Văn Phong chỉ thản nhiên nói, biết cô không thể đồng ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-thon-qua-phu/2653422/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.