Lý Ngọc Mai nghĩ nhiều quá, dĩ nhiên là Phạm Văn Phong thích cô ta!
Chỉ là vào lúc này, anh vừa giúp người ta trả nợ xong đã lên giường của người ta thì có cảm giác như lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, cuối cùng Phạm Văn Phong không thể nào vượt qua rào cản trong lòng!
Sau khi trở về nhà, anh nhớ đến lũ gà rừng con còn chưa được cho ăn, vì vậy anh bật đèn trong sân, trong chốc lát đã thu hút rất nhiều côn trùng thích ánh sáng.
Anh lấy một số túi lưới tự chế và cho đám gà rừng ăn rồi mới trở về phòng ngủ.
Ngày hôm sau, Phạm Văn Phong vui vẻ thức dậy, lại thẳng tiến đến thị trấn!
Bán gà rừng đã là chuyện phụ, điều quan trọng nhất chính là cây nấm linh chi có tuổi đời hàng trăm năm đó!
Vật này nhất định là thứ có giá trị, nếu làm tốt có thể đổi ra được rất nhiều tiền, đến lúc đó hầu như tiền nuôi gà rừng cũng đủ rồi!
Sau khi đến nhà hàng, Phạm Văn Phong đi vào sau bếp, giao gà rừng cho các đầu bếp, sau đó lên lầu tìm kế toán.
Kết quả là phòng tài vụ đóng cửa, Lam Phỉ còn chưa tới!
Phạm Văn Phong muốn gọi điện thoại để hỏi nhưng cảm thấy như vậy thì rất dễ bị người khác hiểu lầm, cho rằng mình là kiếm cớ để bắt chuyện, nghĩ xong nên cuối cùng vẫn cố nhịn xuống.
Chờ mấy phút sau, Mạc Kiều Lan bước ra khỏi thang máy, nhìn thấy anh đã mỉm cười nói: "Cậu Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-thon-qua-phu/2653406/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.