Vật đổi sao dời, ánh lửa dần dần tắt lịm, cuối cùng cũng tắt hẳn, Phạm Văn Phong đã ngủ say, trong mơ ôm trái ôm phải, mấy người đẹp thay phiên nhau hôn lên môi anh.
Anh rất hưởng thụ cảm giác này, cảm thấy mỹ mãn, cảm thấy chính mình so với hoàng đế còn sướng hơn.
Nhưng một lúc sau, Phạm Văn Phong đột nhiên cảm thấy có người đang kéo quần áo của mình, lập tức từ trong mộng tỉnh lại!
Nhìn lên và thấy rằng Vượng Tài đang nhìn mình với ánh mắt sáng quắc, chiếc lưỡi dài của nó ướt sũng!
Đưa tay sờ mặt mình, Phạm Văn Phong lập tức ngồi dậy: "Đậu má, mày vừa liếm tao đó sao?"
Vượng Tài gật đầu, sau đó quay lại nhìn ra bên ngoài hang động!
"Ý của mày là? Bên ngoài có chuyện gì?"
Phạm Văn Phong đứng dậy, lau mặt rồi rón ra rón rén đi đến trước cửa hang.
Kết quả là lập tức nhìn thấy ở bên ngoài có một ngọn đèn pin nhấp nháy trong rừng cây tối tăm, có người đang ở trong rừng!
Nhìn xem thời gian trên điện thoại, đã ba giờ sáng, một tiếng nữa trời mới sáng!
“Thật kỳ quái, sớm như vậy mà ai đi vào núi vậy?” Phạm Văn Phong tự lẩm bẩm một mình.
Đưa tay ra xoa đầu Vượng Tài, anh hiểu ý của nó, là phát hiện có chuyện bên ngoài nên lập tức cảnh báo cho anh.
Nhìn thấy ánh sáng của đèn pin mờ dần, Phạm Văn Phong do dự nhưng quyết định đuổi theo!
Trong lòng anh đột nhiên có linh tính rằng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-thon-qua-phu/2653372/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.