Lý Thi Vân ôm mấy cuốn sách trong lòng, khi thấy Phạm Văn Phong chỉ mặc mỗi chiếc áo lót thì liền hỏi: "Anh định ngủ sao?"
"Đúng thấy, sao cô không báo trước mà đã tới đây rồi?" Phạm Văn Phong hỏi.
"Tôi có chút việc muốn bàn với anh, vì thế cho rằng anh vừa mới về nên chưa ngủ." Lý Thi Vân nói.
Tới cũng đã tới rồi, chắc hẳn Phạm Văn Phong sẽ không bảo rằng có chuyện gì ngày mai hãy tới, tôi buồn ngủ rồi đó chứ?
Cho nên anh chỉ cười cười rồi nói: "Thế vào trong rồi nói."
Lý Thi Vân có hơi do dự một chút nhưng cuối cùng cũng bước vào phòng.
Phạm Văn Phong cảm thấy mình mặc quần áo như thế không được lịch sự cho lắm vì thấy nhanh chóng chạy vào phòng mặc thêm áo vào, lúc này Lý Thi Vân đã vô nhà ngồi xuống.
Cô cũng đã tới nhà anh mấy lần rồi vì thế không hề có cảm giác xa lạ, thế nên vừa ngồi xuống cô đã nói ngay: "Gần đây tôi thường xuyên không gặp được anh, vì thế thừa dịp anh vừa trở về nhà tôi muốn nói với anh một chút."
"Tôi đã kiểm tra một số tài liệu, cũng đã sửa sang lại một chút rồi, anh xem kỹ một chút nhé."
Nói xong, cô nhanh chóng đưa mấy tờ giấy cho Phạm Văn Phong.
Khi nhìn thấy trong đó chỉ toàn thông tin liên quan tới nấm, Phạm Văn Phong cười nói: "Trưởng thôn đúng là chu đáo thật đấy!"
"Phải."
Lý Thi Vân rút một tờ giấy đặt lên bàn, sau đó đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-thon-qua-phu/2653357/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.