Nhìn thấy bầu không khí nhất thời có chút bế tắc, Đàm Tuyết Lăng thậm chí còn định nếu Triệu Đại Vĩ không thể vào cùng, thì cô ta thà bồi thường tiền đã vi ước còn hơn tham gia vào buổi tiệc thọ hôm nay.
Ngược lại Triệu Đại Vĩ không hề căng thẳng, nếu không vào được, anh cũng không nhất định phải tham gia cuộc vui này.
Anh là được Đàm Tuyết Lăng mời đến.
Vì vậy phải làm sao, phụ thuộc vào việc Đàm Tuyết Lăng đưa ra lựa chọn như thế nào.
Nếu Đàm Tuyết Lăng cứng rắn, anh sẽ cứng rắn đến cùng.
Đàm Tuyết Lăng nao núng, anh cũng sẽ không vì trút giận mà làm ầm ĩ cả bữa tiệc.
Ngay khi Đàm Tuyết Lăng đang xoắn xuýt xem có nên trực tiếp bỏ tiệc hay không, đột nhiên!
“Anh Triệu.”
Phía sau Triệu Đại Vĩ, một thanh niên đẹp trai lớn hơn Triệu Đại Vĩ một chút tiến lên chào hỏi Triệu Đại Vĩ.
Triệu Đại Vĩ quay đầu nhìn.
“Cậu Bùi.” Triệu Đại Vĩ kinh ngạc nhận ra đó là Bùi Cảnh Ngạn.
Nhưng nghĩ đến những gì Ngụy Tử Phù từng nói, địa vị của nhà họ Bùi ở Khâu Dã rất cao, cho nên anh không ngạc nhiên khi Bùi Cảnh Ngạn có thể đến tham dự bữa tiệc này.
“Sao hai người lại ở bên ngoài mà không vào đi?” Bùi Cảnh Ngạn hỏi.
Đàm Tuyết Lăng đáp: “Tôi vốn định đưa Đại Vĩ vào cùng, nhưng họ nói rằng Đại Vĩ không có thư mời, nên họ không cho Đại Vĩ vào. Theo quy định, tôi có thể đưa theo một trợ lý tham gia bữa tiệc này.”
Phát hiện đối phương là bạn của Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911354/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.