Giải quyết xong Triệu Hoàng Hưng, Triệu Đại Vĩ và Phan Diễm Hồng tiếp tục ăn cơm.
Quán ăn của Phan Vũ Hiên cũng khôi phục được trật tự bình thường.
Ăn xong.
Triệu Đại Vĩ nói: “Chuyện thu mua khách sạn Vân Hà, chị đi hay tôi đi? Nếu như chị nói chuyện thế chị bí mật đến nói chuyện một chút, nếu không nói được, tôi sẽ tự mình ra tay.”
Bây giờ anh tương đối bận rộn, thu mua là một chuyện rất rườm rà, cho nên anh muốn nghỉ ngơi một chút trong lúc bận rộn.
“Tôi đi thì cũng được,, khách sạn Vân Hà làm ăn như thế, mỗi năm luôn rơi vào trạng thái hao tổn, nếu chúng ta đồng ý thu mua. E rằng ông chủ Vân Hà có nằm mơ cũng sẽ cười đến tỉnh.”
Hiển nhiên là Phan Diễm Hồng rất hiểu về khách sạn Vân Hà này.
“Nếu đã như thế, chuyện này giao lại cho chị, nếu không giải quyết được vậy thì lập tức gọi điện thoại cho tôi.” Triệu Đại Vĩ nói.
“Vâng!”
Bị Triệu Đại Vĩ giao phó một trách nhiệm nặng nề, đương nhiên cô ta phải tìm mọi cách hoàn thành chuyện này.
“Sau khi thu mua, chị chính là tổng giám đốc của khách sạn Vân Hà, chờ tới khi chúng ta thu mua cả khách sạn Thiên Duyệt, thế thì chị sẽ là tổng giám đốc của khách sạn Thiên Duyệt!”
“Được!” Trên mặt Phan Diễm Hồng hiện lên một nụ cười thẹn thùng.
Bởi vì, Triệu Đại Vĩ đúng là quá tốt với cô ta.
Chính bản thân cô ta cũng không ngờ, đi vòng vo một chút cuối cùng mình vẫn còn có thể quay trở lại nơi mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911280/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.